Edit: Tojikachan
Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
===<<< Tìm khắp thế giới cũng không thấy kẻ nào thích hắn giống như ngươi.
Một đêm mộng đẹp.
Sáng sớm Yui trở mình trên giường một cái, một lúc lâu sau mới thò đầu ra khỏi ổ chăn.
Đêm qua khó lắm mới ngủ được, rất sâu. Lâu lắm mới được ngủ yên như thế, cho nên ngày hôm sau Yui dậy rất muộn.
Phu không ở bên cạnh, sờ sờ chăn, hình như có một chút hơi ấm còn dư lại. Không biết khi nào thì phu đi khỏi, động tĩnh rất nhẹ, Yui cũng không biết sáng sớm hắn định đi đâu.
—— làm điểm tâm?
Yui vỗ vỗ mặt, chắc phu không rỗi hơi ngồi làm chuyện ấy.
Yui đứng dậy, giật giật tay chân càng ngày càng rã rời, mặc quần áo vào.
Gần đây hình như to béo hơn, nếu không thì sao lại cảm thấy cố sức quá.
Trở lại thành của phu, có hạ nhân hầu hạ, cuối cùng, Yui cũng có thể thay quần áo xinh đẹp, không cần phải mặc một cái ném một cái. Nhưng mấy ngày nay, Yui đã quen sống một mình, nên không gọi người nào rửa mặt chải đầu cho mình, chỉ búi tóc lên, rồi mặc gấm vóc xinh đẹp.
Đi ra ngoài đi dạo loanh quanh đi.
Bụng Yui hơi đói, muốn tìm phu cùng dùng bữa sáng —— không, bữa trưa đi vậy.
Khu trạch này khá lớn, lần đầu đi dạo, Yui không rõ phương hướng lắm.
Tìm tòi trí nhớ một chút, phòng phu đại khái là ở chỗ có địa thế cao nhất, Yui nghĩ vậy, liền đi tản bộ về tới phía ấy.
Về điểm dừng chân hiện tại, con mắt của phu kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-rat-yeu-ot/123593/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.