Edit: Tojikachan
Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
===<<< Naraku nhìn qua tâm tình không tồi.
Sau khi trở về, phu lại sinh bệnh.
Nguyên nhân à, chạng vạng ngày đó dầm mưa, cho nên phu vốn suy yếu lại phải nằm ở trên giường.
Phu thật yếu ớt giống như búp bê vậy, cứ thế này, nếu gió nổi mưa to thì phải làm sao bây giờ?
Sau ngày đó, phu vẫn buồn. Yui tạm thời cũng không bỏ được mặt mũi xin lỗi phu, cho nên hai người đến bây giờ, vẫn rất hòa khí.
Rất hòa khí mới là kinh khủng, cứ luôn cảm thấy dưới sự hòa thuận bình thản như vậy, có cái gì đó rất ghê gớm.
Bởi vì như thế, phu không muốn Yui ở bên cạnh cho lắm.
—— keo kiệt.
Khi Yui lần thứ ba phát hiện phu lại ngủ, hoàn toàn không muốn phản ứng lại mình, ở trong lòng thầm nghĩ phu lòng dạ hẹp hòi.
Đây là cái gọi là bạo lực vô hình phải không?
Yui nhìn phu trên giường bệnh, quyết định cũng muốn hung ác trừng phạt hắn —— chọc mặt.
Hừ, ái tên vừa đáng giận vừa keo kiệt chỉ có khi ngủ mới thành thật đáng yêu một chút.
Ta chọc…
Phu đột nhiên mở mắt.
Tay Yui vẫn còn đang giơ ra, lập tức cứng ngắc.
“Yui đang định làm gì vậy?”
Đôi mắt màu đỏ nhìn về phía Yui.
Màu đỏ như máu nhìn mình chằm chằm, Yui quay đầu đi, làm bộ không nghe thấy. Màu sắc quá thâm trầm này… Cứ cảm thấy đôi mắt phu gần đây trở nên càng ngày càng đỏ.
“Làm gì à? —— phu quân đại nhân muốn uống thuốc không?”
Yui ngu ngốc, cách dời đề tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-rat-yeu-ot/123574/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.