Nghe thấy tiếng bước chân ngày càng tới gần, Cẩm Phượng Lan môi mân thành một đường, do dự một lát, cuối cùng cũng không có làm cái gì.
Xuyên qua cổng vòm, lại đi qua hành lang,vừa liếc mắt một cái liền nhìn thấy một thân ảnh đang lẳng lặng nằm trên xích đu dưới mái hiên.
Không cần phải nói gì nhiều, chỉ cần nhìn nàng trong ngày hè nóng bức như vậy mà dưới người lại trải một lớp lông chồn đen, trên người lại khoác một lớp áo khoác lông chồn bạc, trong tay còn ôm một cái tiểu ấm lô, giống như bản thân đang ở chỗ thời tiết khắc nghiệt vậy,liền biết thân thể nàng tình trạng không được tốt.
Lại đi gần thêm một chút,nữ tử trong ghế sắc mặt tái nhợt,vừa nhìn cánh môi thiếu đi tia huyết sắc liền hiểu ngay, Liễu Nguyệt Sanh theo bản năng nghiêng người liếc nhìn hảo hữu ở bên cạnh một cái, không tiếng động hỏi.
Lạc Tử Thần lại giống như không thấy gì vậy,thẳng tắp đi tới trước mặt nàng,đưa tay dò xét cái trán của nàng, mặt lộ vẻ vui mừng, xem ra,không bị lặp lại nữa.
Cẩm Phượng Lan đúng lúc đó cũng mở mắt, ánh mắt lướt qua phía Lạc Tử Thần đến kẻ đang đứng phía sau hắn,điều đầu tiên đập vào mắt nàng chính là một đôi mắt hoa đào tựa tiếu phi tiếu.
Đó là một nam nhân tuấn mĩ nói thẳng ra, giống như tuyết trắng lại có một chút màu hồng bên trong, trong phút chốc đem tầm mắt của mọi người đều hấp dẫn qua.
Nếu Lạc Tử Thần trong suốt như ngọc, thì người này chính là một gốc cây hoa đào xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quy-nhan-phu/142089/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.