"Chào buổi sáng, Lạc công tử".
"Chào buổi sáng."Quan sát nàng một thân nam trang, trong mắt Lạc Tử Thần mang theo ý cười sâu sắc, mặc dù có vài nơi không được vừa người cho lắm, nhưng nàng cũng đã rất khéo léo che dấu được, "Quần áo có vừa người hay không?"
Cẩm Phượng Lan ôm quyền hướng về phía hắn, "Đa tạ".Nàng cũng không còn có bao nhiêu khí lực để mà thay đổi quần áo, đành phải cố gắng mặc tạm vậy, cũng may là thân hình hai người cũng không chênh lệch nhau nhiều lắm.
"Nhấc tay chi lao". Lạc Tử Thần thi lễ nói, " Chúng ta cùng xuống ăn đồ ăn sáng đi?" (nhấc tay chi lao: tiện tay làm việc thiện)
"Được ". Cẩm Phượng Lan cũng không có cự tuyệt lời mời của hắn.
Lạc Tử Thần trái lại thấy nàng hợp tác như vậy không khỏi nhìn nàng thêm một chút.
Cẩm Phượng Lan vẻ mặt tự nhiên mỉm cười nhìn lại.
Lạc Tử Thần cười rộ lên.Hắn đã sớm biết nàng là một nữ tử trí tuệ, sự thật cũng đã chứng minh điều này.
Một đường đi đến đại sảnh, chỉ thấy không ít lữ khách đang chuẩn bị xuất phát, hai người dường như có cảm nhận giống nhau liền đưa mắt nhìn nhau.
Cuối cùng, vẫn là từ Lạc Tử Thần mở miệng nói trước, "Không biết Cẩm cô nương đã có tính toán gì chưa?"
"Ta nghĩ tạm thời nên ở lại khách điếm dưỡng bệnh, chờ đến khi hết bệnh thì sẽ rời đi ". Nàng cũng không hề giấu giếm hắn.
Hắn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, "Cô nương tính như thế cũng là thỏa đáng, nhưng không biết khi khỏi bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quy-nhan-phu/142086/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.