Người đó không phải đã chết rồi chứ? Lý Tử Du nhìn người đang nằm úp sấp trong nước kia, người này không phải là bị người ta đuổi giết sau đó bỏ ở nơi này chứ. Trong khoảng thời gian ngắn, Lý Tử Du nhớ tới sư phụ từng giảng qua rất nhiều chuyện võ hiệp xưa, chẳng lẽ là bị đánh xuống sườn núi? Lý Tử Du ngẩng đầu, núi này không tính là cao cho lắm, không có khả năng xảy ra chuyện này được.
Bất quá người này mặc một thân hắc y, khẳng định cũng không phải làm việc gì đúng đắn. Ở thời khắc này, Lý Tử Du lại không phải lập tức nghĩ đến đi xem người này còn sống hay chết, có thể cứu hay không mà là nghĩ đến những chuyện loạn thất bát tao* có thể đã xảy ra.
(*: chuyện linh tinh)
Nàng chính là bị sư phụ ảnh hưởng sâu sắc, từng nghe sư phụ kể qua chuyện xưa rắn cùng người nông phu, nếu thật sự là cứu nhầm một con rắn chẳng phải nàng sẽ gặp phải nguy hiểm sao?
Nhưng cuối cùng không biết là do tò mò hay thực sự mềm lòng, Lý Tử Du tiến lại thử kiểm tra hơi thở của người kia một chút. Thật tốt, hắn còn sống. Chính là phía sau lưng người kia lại thấm đẫm máu, xem ra là bị thương ở đây rồi.
Được rồi, nhìn huynh bộ dạng cũng đẹp mắt liền cứu huynh đi. Đây là Lý Tử Du sau khi lật xem người này, thấy khuôn mặt hắn liền nảy ra ý nghĩ cứu người. Người này bộ dạng đẹp mắt, về một số phương diện cũng coi như là nàng chiếm tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-xin-chao/29908/chuong-1-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.