Tam gia cũng biết mẫu thân quá đáng nhưng làm con trai hắn không thể nói mẫu thân mình làm bậy được. Vì thế hắn nói với thê tử: “Chỉ vì trong lòng mẫu thân đang buồn phiền thôi. Nàng cũng biết mà, đến bây giờ nhị muội vẫn chưa tìm được một mối hôn sự nào cả mà Tam muội lại đính hôn với biểu đệ Thiên Thành rồi, hơn nữa biểu đệ Thiên Thành còn là một nhân tài, có tiền đồ rộng mở. Nàng nghĩ mà xem, vốn dĩ mẫu thân muốn nhị muội hứa hôn với biểu đệ Thiên Thành nhưng không được toại nguyện. Như vậy sao mẫu thân có thể không tức giận đây? Bà ấy cũng chỉ có thể phát giận lên người thân cận như chúng ta thôi. Bình thường nàng là người gần gũi nhất với mẫu thân cho nên hãy xem như Tam nãi nãi nàng thay Tam gia ta làm trọn chữ hiếu đi. Sau này ta sẽ cẩn thận hầu hạ Tam nãi nãi, nhé?”
“Ba hoa!” Tiền nhị nhịn không được phải nở nụ cười. Nàng hỏi tiếp: “Hôn sự của nhị muội chẳng lẽ không thể định được sao? Nếu cứ thế này thì chẳng phải mỗi ngày đều sẽ không thoải mái sao?”
Tam gia thở dài: “Ta sẽ nói cho nàng chuyện này nhưng chỉ có nàng biết thôi đấy, trăm ngàn lần đừng nói ra ngoài.” Vì thế hắn liền kể hết cho Tiền thị nghe.
Tiền thị nghe xong há miệng thật to. Cái chuyện quái quỉ gì vậy? Cha chồng cũng thật quá hồ đồ rồi. Chỉ vì chuyện hoang đường như thế mà chậm trễ chuyện hôn sự à? Nữ nhân cũng chẳng có mấy năm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-xin-chao/2508618/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.