Nhị phu nhân Triệu thị liền đem lời của lão thái thái nói không sót một chữ cho Nhị lão gia biết.
“Lão gia, không phải thiếp không muốn nhưng mà chuyện kia đến khi nào mới thành công chứ? Nếu Nhị nha đầu còn nhỏ thì thiếp sẽ không nói gì, cho dù có chờ thêm vài năm nữa cũng không sao nhưng nó bây giờ đã lớn rồi. Con gái lớn không thể giữ. Lão gia người mau nghĩ cách đi. Đến khi Tam nha đầu lập gia đình rồi thì Nhị nha đầu cũng không thể ở Lý gia ngây người mãi được!”
Nhị lão gia thở dài rồi nói: “Hiện tại bây giờ cũng chưa có tin tức gì chính xác. Nói không chừng Nhiếp chính vương đang cân nhắc chuyện hôn sự cũng nên. Trước kia là do ta nghĩ quá đơn giản. Hình như quan hệ của Nhiếp chính vương và quận chúa Vĩnh An cũng không tệ lắm. Hay là bảo Châu nhi thường xuyên lui tới với quận chúa Vĩnh An đi. Nếu quận chúa thích Châu nhi, biết đâu sẽ có cơ hội.”
Nhị phu nhân thật sự không còn gì để khuyên nhủ nữa rồi. Trượng phu nhà bà sao lại ngốc thế, suy nghĩ quá đơn giản rồi! Lão gia và con gái đều mắt cao hơn đầu, luôn suy nghĩ đến những thứ không thực tế đó!
Dù vậy thì Triệu thị vẫn nói: “Lão gia nói phải. Thiếp nghe nói lần trước ở bãi săn, quận chúa Vĩnh An có ấn tượng rất tốt với Tứ nha đầu. Chi bằng bảo Tứ nha đầu gửi thư mời cho quận chúa Vĩnh An, mời nàng đến quý phủ chúng ta một chuyến. Lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-xin-chao/2508612/chuong-49-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.