Tứ cô nương Lý Tử Du cảm thấy Tam tỷ tỷ thật biết tính toán. Chỉ là nàng nghe sư phụ nói nếu họ hàng kết hôn thì đứa nhỏ sẽ có vấn đề nhưng mà nàng không thể ngốc đến mức nói chuyện này ra được. Dù sao thì ở thời đại này chuyện họ hàng kết hôn không thiếu nhưng thế hệ sau có vấn đề thì rất ít gặp. Nếu bọn họ đều tình nguyện thì nàng tham gia náo nhiệt làm gì.
Trong lúc này nàng lại đi thêm một chuyến để cắt chỉ cho lão Đổng kia. Miệng vết thương của hắn khép lại rất nhanh. Lão Đổng này giọng nói rất lớn, thực ngay thẳng. Lý Tử Du đoán người kia hẳn là quan quân nhưng cụ thể đang làm gì thì lại chẳng thể biết được.
Lúc ra nàng khỏi phủ không có ai biết, đến lúc về cũng không gây tiếng động. Lý Tử Du biết mình đã bị người ta ghi nhớ rồi, thật không nên mềm lòng mà cứu người kia. Bây giờ cứ phải sử dụng tay nghề chữa bệnh như vậy đó.
Sau đó Lý Tử Du để Bạch Vi mang theo ngọc bội kia đi Cẩm Y phường đòi một ngàn lượng bạc là muốn để cho người đó biết nàng sẽ không làm gì miễn phí. Muốn nàng cứu lão Đổng thì phải trả phí cho nàng.
Người của Cẩm Y phường cũng thật thoải mái đưa bạc, mày cũng không nhăn một chút. Lý Tử Du cảm thấy mình thật ngốc, ít nhất cũng phải đòi một vạn lượng!
….
“Chủ tử, lão Đổng ta đã hết bệnh rồi nên sẽ xuất phát đi Tây Thùy. Thật may có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-xin-chao/2508588/chuong-44-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.