“Ta có thể chịu được. Không sao đâu, ta có thể chịu!” Lý Tử Du giảithích nửa ngày, ai cũng đều nói chưa từng thấy thuốc tê, nàng cũng đànhchịu.
Chờ Lý Tử Du khâu miệng vết thương xong, sau đó dùng rượu tiêu độc thì lão Đổng đã đau đến ngất luôn. Ngất xỉu thì tốt, ít nhất sẽ không thống khổ như vậy nữa.
“Sau mười ngày, miệng vế thương sẽ khép lại. Đến lúc đó thì rút chỉ đi, nhớlà không thể để vết thương chạm nước. Nếu có dấu hiệu phát sốt phải lậptức hạ sốt ngay.” Lý Tử Du dặn dò.
Lão Đổng bị nâng đi. Lý Tử Du vẫn cảm giác được người nọ vẫn nhìn mình.
“Nàng từ đâu học được loại y thuật này? Có thể nói ra không?”
“Tự học. Ta có nói ngươi cũng không tin cho nên không thể nói.”
“Không sao cả. Đến lúc cần ta cứ trực tiếp tìm nàng là được!”
Người này da mặt thật là dày đấy, Lý Tử Du nói: “Ta đi cũng đã lâu rồi, cần phải về thôi.”
“Cũng được. Hồng Y, đưa Lý cô nương trở về.”
Hồng Y tuy là một cô nương nhưng lại không biết dùng biện pháp gì mà có thểđưa Lý Tử Du đến bãi săn rồi lại biến mất không một tiếng động. Vừa trởvề không bao lâu thì Vĩnh An quận chúa xuất hiện: “Ta tìm cô nửa ngàytrời. Thật may là cô ở đây.”
Lý Tử Du nói: “Những thứ này đều làcô săn sao? Thật nhiều đó.” Vĩnh An quận chúa vui sướng, lập tức chuyểnđề tài: “Haha, đương nhiên không tệ! Lát nữa cho cô mấy con thỏ!”
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-xin-chao/2508580/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.