“Cô nương, biểu tiểu thư sao có thể nói người như vậy chứ? Thật khónghe!” Nha hoàn Triện nhi của Nghiêm Minh Xuân nói với giọng bất bình.
“Triện nhi, chúng ta ăn nhờ ở đậu, phải nhờ ánh mắt người khác mới có thể sống sót được. Chút ủy khuất đó thì có đáng gì?” Nghiêm Minh Xuân là cháugái họ hàng xa của Nghiêm thị. Bởi vì cha mẹ mất sớm, trong nhà chỉ còn lại khuê nữ là nàng ta nên nhữngngười trong tộc mới không coi nàng ta ra gì. Nàng ta đành phải bất đắcdĩ nhờ một vị bà con xa giúp đỡ để tới kinh thành nhờ cậy vị cô cô này.Thật ra là do nàng ta biết quý phủ nào cũng coi trọng sĩ diện, nếu cưumang một bé gái mồ côi như nàng ta thì cũng chẳng tốn bao nhiêu bạc màcòn có được thanh danh tốt nên sẽ thu nhận nàng ta.
Là người ai mà chẳng muốn sống tốt, vô ưu vô lo. Nghiêm Minh Xuân đã hiểu rõ mức độ xa hoa của Vương gia thì sao có thể chịu trở về ngày tháng gian khổ? Nàngta một không có thân nhân, hai không có của hồi môn thì hôn sự cũng chỉcó thể chờ vị cô cô Nghiêm thị này làm chủ nhưng thân phận của nàng tanhư vậy thì người có thể tìm cũng chỉ là người bình thường thôi. Chuyệnnày đối với Nghiêm Minh Xuân mà nói thật sự là không thể chấp nhận được. Cho nên để có thể duy trì cuộc sống như hiện tại thì nàng ta chỉ có thể đem ánh mắt đặt lên các biểu ca, biểu đệ ở quý phủ này. Đại biểu ca tuy là trưởng tử nhưng cũng chỉ là thứ xuất, hơn nữa đã có vợcon, nếu nàng ta theo hắn thì chính là cùng cô cô Nghiêm thị đối đầu.Như vậy thật không tốt.
Các biểu đệ khác tuổi vẫn còn nhỏ, khôngxứng đôi với nàng ta nên chỉ còn lại nhị biểu ca mà thôi. Hắn là contrai thân sinh của cô cô, về sau cũng có thể kế thừa tước vị, NghiêmMinh Xuân không nghĩ mình có thể làm chính thất, nàng ta biết rõ phânlượng của mình cho nên chỉ muốn làm quý thiếp. Nhưng ngặt nỗi nàng talại không có nhà mẹ đẻ tốt, sau này có gả được cho nhị biểu ca thì cũngkhông có khả năng được nhị biểu ca yêu thích cho nên đối với Nghiêm Minh Xuân bây giờ, việc bồi dưỡng cảm tình với nhị biểu ca là điều quantrọng nhất. Chỉ cần nhị biểu ca có tình ý với nàng ta thì sau này cho dù hắn có thê tử thì nàng ta vẫn có thể chiếm được một phần nhỏ trong lòng hắn. Nếu nàng ta mà có con trước thì chẳng phải vị trí càng thêm vữngchắc sao?
Chỉ là Vương Minh Nguyệt này ngay từ đầu đã đối phó vớinàng ta, xem nàng ta không vừa mắt, cũng không biết nàng ta đã đắc tộivới ả khi nào. Nhưng mà với cái thân phận này thì cũng chỉ có thể giữmột chữ “nhẫn”. Muốn làm đại sự phải không câu nệ tiểu tiết, Vương MinhNguyệt cho dù có lợi hại cỡ nào thì sau này cũng phải lập gia đình thôi.
“Triện nhi, vừa rồi biểu tỷ nói Thái hậu đã làm mai cho nhị biểu ca. Ngươi thử tìm hiểu xem rốt cuộc là cô nương nhà ai, lần này có tới đây không.Đừng sợ phải tốn tiền, sau này chúng ta sẽ tốt thôi.” Hiện tại tiêu tiền là để sau này có nhiều tiền hơn để tiêu. Nghiêm Minh Xuân biết đạo lý này. Tốt nhất là phải hỏi được là cô nương nhà nào rồithiết lập quan hệ tốt với người ta để sau này còn sống chung cho tốt.Tuy rằng hai người phải cùng chia sẻ một trượng phu nhưng nàng ta cũngkhông muốn ngay từ đầu đã bị ép gắt gao, dùng tiền để lấy được một mốigiao tình tốt cũng là quan trọng.
Mà Vương Minh Nguyệt vì sao chán ghét Nghiêm Minh Xuân này, ngoại trừ vì ả không biết trời cao đất rộng, có ý đồ với nhị ca mình thì quan trọng hơn là bản thân cái tên NghiêmMinh Xuân này đã là không tốt, trong đó cũng có một chữ “Minh”.
“Ả mà xứng sao!” Vương Minh Nguyệt ngay từ lúc đầu nghe thấy cái tên nàythì đã căm tức rồi. Phải biết rằng tên của nàng ta là do Thái hậu cô côđặt cho, vậy mà bây giờ lại có một kẻ khác có tên giống mình, điều nàysao có thể không làm cho Vương Minh Nguyệt phẫn nộ được? Nàng ta cũng đã thử đi tìm mẫu thân, bắt bà buộc Nghiêm Minh Xuân phải đổitên nhưng Nghiêm thị lại nói như vậy bá đạo quá. Nghiêm Minh Xuân cho dù thế nào cũng là cháu gái mình, không phải hạ nhân, sao có thể chỉ vì có một chữ trùng với tên con gái mình mà bắt nó phải đổi tên? Chuyện nàymà truyền ra thì người ta không chỉ nói bà bá đạo mà còn nói con gái bàngang ngược cho nên Nghiêm thị mới không đáp ứng. Vương Minh Nguyệt đốivới chuyện này vẫn luôn so đo trong lòng nhưng Nghiêm Minh Xuân so vớimuội muội thứ xuất của nàng ta thì vẫn tốt hơn một chút, nàng ta miễncưỡng mới phải đem ả theo làm bạn trong lần đi săn này.
…
Quả nhiên buổi tối có tổ chức yến hội. Một số người sau khi yến hội kếtthúc còn tổ chức thêm bữa tiệc thịt nướng nữa. Thật ra đó cũng chỉ làđốt một đống lửa ở một bãi đất trống rồi cùng nhau nướng ít thịt để ăn.Việc này vốn dĩ là hoạt động vào ban đêm sau khi đi săn mới cử hànhnhưng có người lại chờ không nổi nên mới tổ chức hoạt động này.
Lúc này, Lý Tử Du và Lý Tử Châu chẳng còn chút văn nhã nào mà ngồi bệtxuống đất. Lý Tử Du nhớ tới trước kia ở nông thôi có đôi khi cũng sẽ làm như vậy cùng sư phụ, có hôm trở về chậm thì còn bị Lý ma ma mắngnữa.Những ngày đó thật thoải mái làm sao, đâu có như bây giờ phải lolắng đủ điều. Dẫu sao nơi này cũng là nhà của cha mẹ, nếu không đến xemmột chuyến thì nàng thật sự không cam lòng. Hơn nữa nàng đã nhìn thấy Thượng Quan Thanh, vị hôn phu của mình, nhưngtính tình nàng như vậy sau này gả đến nhà quan lại thì phải làm sao đây?
Nàng thích cuộc sống tự do tự tại nhưng rõ ràng nếu gả vào Thượng Quan giathì sẽ không có khả năng theo ý nàng muốn. Thượng Quan Thanh là trưởngtử, y có trách nhiệm của chính mình. Nghe hôm nay y nói rằng y thích đọc sách, như vậy thì y sẽ đi theo con đường khoa cử, phải làm quan. Nhàbọn họ không giống phủ Trấn Viễn hầu, có tước vị có thể kế thừa, nên chỉ có thể tự mình phấn đấu, trở thành dòng dõi thư hương. Nếu về sau gảvào nhà họ, vậy thì nàng phải phu xướng phụ tùy rồi!
Nghĩ nhiềunhư vậy làm gì? Việc hôn nhân này còn chẳng biết có thành hay không cơmà. Lão thái thái sẽ không từ bỏ ý định mà Vương gia bên kia còn đánhchủ ý lên nàng nữa, thật sự là loạn quá!
“Tử Du, ta gọi cô nửangày rồi đó, sao cô lại không đi qua vậy?” Vĩnh An quận chúa tự mình lại đây, đẩy Lý Tử Châu qua một bên. Lý Tử Châu muốn phát hỏa nhưng lạiphải nhịn xuống. Dù sao người ta cũng là quận chúa, thân phận khônggiống nàng ta.
“Hả? Vừa rồi ta không nghe thấy.” Lý Tử Du cảm thấy sức sống của vị quận chúa này thật sự tỏa ra khắp bốn phía rồi.
“Đi, đi theo ta đi. Lý Tử Châu, buổi tối Tứ muội cô sẽ đến chỗ ta ngủ!”
Nghe Vĩnh An quận chúa nói thì Lý Tử Châu nhìn vào hai người, trong lòng thì ghen tỵ. Nàng ta cũng muốn làm thân với người của hoàng thất nhưng lại không thểđược. Thật vất vả nàng ta mới có thể tạo quan hệ với Tứ muội, người cóquan hệ với Trần thái hậu vậy mà lần này lại lãng phí cơ hội.
Vĩnh An quận chúa này, mình đã dùng trăm phương nghìn kế muốn làm thân mànàng ấy lại không để ý đến mình. Cũng khó trách được, cứ mỗi lần tiếpxúc được với Vĩnh An quận chúa thì mình lại cùng Vương Minh Nguyệt cãinhau nên nàng ấy không muốn gặp mình cũng là chuyện bình thường. Nghĩđến đây trong lòng nàng ta lại hung hăng mà mắng Vương Minh Nguyệt.
Chỉ là vị Tứ muội này thế nhưng lại có thể có quan hệ tốt với Vĩnh An quậnchúa, dựa vào gì vậy chứ? Nếu dì nhỏ của nó không phải là thái hậu thìVĩnh An quận chúa có thể như vậy sao? Sao mình lại không có mệnh tốt như thế chứ? Nếu mình có thân phận của Tứ muội thì cơ hội tiếp cận NhiếpChính vương cũng nhiều hơn rồi!
Nghĩ đến Nhiếp chính vương thìtrong lòng Lý Tử Châu liền cảm thấy ngọt ngào. Một người như thế, vừađẹp lại vừa có tài, lại là người đứng trên vạn người, Nhiếp chính vương, nếu mình được gả cho chàng chẳng phải là so với hoàng hậu lại càng uyphong hơn? Tiểu hoàng đế chỉ mới lớn hơn một chút, sau này có thể trưởng thành haykhông vẫn là điều khó nói, đến lúc đó không chừng mình sẽ được làm hoàng hậu đó! Như vậy sau này trong phủ còn có ai dám bất kính với mình nữa?Lão thái thái cũng phải thấy lòng mình thôi, còn có Tứ muội muội nàykhông phải sẽ có địa vị thấp hơn mình à? Sao bây giờ mình phải lấy lòngnó?
Đúng rồi, hiện giờ phải lấy lòng nó thì sau này mới phải để nó lấy lòng mình! Nghĩ đến đây Lý Tử Châu cũng đứng ngồi không yên, đitheo Lý Tử Du đến bên kia.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]