“Cô nương, đã đến Đông Hoa Môn rồi. Từ cổng này đi vào chính là kinh thành.” Khưu mẫu cười nói.
Lý mẫu cảm khái: năm đó cũng theo Tam lão gia cùng Tam phu nhân từnơi này rời kinh, hiện tại chỉ có mình cùng Tứ cô nương quay về còn lãogia cùng phu nhân lại phải lưu lại phương xa.
“Lý mẫu có muốn đi ra xem không? Xem thử có gì thay đổi?” Lý Tử Du hỏi.
“Ai, cô nương à, không xem cũng thế thôi. Cô nương nghĩ vậy cũng được rồi, Cô nương muốn đi Hầu phủ không? Phu nhân còn có một căn nhà khác ở trong thành.”
“Đã đến đây rồi sao có thể không đi Hầu phủ được.” Hơn nữa nàng cùngLý mẫu khẳng định là khó có thể kháng cự thế lực Hầu phủ, mà nhà của mẫu thân không biết còn có người ở hay không.
Lý Tử Du biết nàng phải đi, phải nhẫn nhịn, giấu đi tâm tình. Nếu ngay từ đầu dùng khí thế bức người sẽ là đi tìm chết.
“Lý mẫu, người theo hồi môn của mẫu thân có còn ở kinh thành không?”Người trong tay nàng thực sự quá ít, chỉ có hai người Lý mẫu cùng BạchVi. Một khi vào Hầu phủ thì chuyện bên ngoài một chút cũng chẳng haybiết gì. Đối với nàng thực bất lợi.
Lý mẫu nói: “Có, trước kia khi phu nhân rời khỏi kinh thành thì đềuthưởng bạc cho các đại a đầu rồi thả ra ngoài. Nô tỳ biết nha hoàn nhấtđẳng bên người phu nhân là Văn Trúc cùng tùy tùng bên cạnh Tam lão gialà Mãn Thương đã thành thân. Thời điểm rời đi lão gia cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-xin-chao/2508507/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.