Về sau Họa Mi cùng Hoàng Oanh quả nhiên quy củ hầu hạ Lý Tử Du, không có nửa điểm oán giận. Lúc này Lý mẫu mới an tâm nhưng lại cảm thấy chính mình thật vô dụng. Chuyện gì cũng phải để chính Tứ cô nương nghĩ biện pháp, sau này hồi phủ phải làm sao bây giờ?
Cuối ngày, đoàn người đến một khách điếm ở trọ. Bởi vì sắc trời đã tối nên chỉ có thể ở lại nơi này một đêm. Khưu mẫu đi trước đặt phòng, sau đó cung kính mời Lý Tử Du xuống xe. Họa Mi cùng Hoàng Oanh cũng đứng cung kính trước xe ngựa rồi một trước một sau giúp đỡ Lý Tử Du
“Cô nương, trên đường đi không có khách điếm lớn, mong cô nương thông cảm cho.” Khưu mẫu nói.
“Không vấn đề gì, Khưu mẫu vất vả rồi.”
Lý mẹ cũng cầm theo hành lí đi vào khách điếm. Bởi vì yêu cầu của Khưu mẫu nên lúc này khách điếm không có ai cả. Lý Tử du sau khi vào phòng liền cởi bỏ mạng che mặt, tuy nói mang mạng che mặt này tạo cảm giác bí ẩn mông lung nhưng mang trong thời gian dài thật không thoải mái, đúng rồi, tựa như sư phụ nói, giống như bệnh đục thủy tinh thể vậy.
“Cô nương, trước tiên rửa mặt thôi.” Họa Mi ân cần bưng một chậu nữa, Lý mẫu dọn dẹp giường còn Hoàng Oanh đi lấy điểm tâm.
“Cô nương mệt rồi phải không? Hay là người nghỉ ngơi trước đi?” Lý mẫu nói.
“Không được, ta muốn ăn cơm, vẫn là ăn trước nói sau đi.”
Một lát sau Khưu mẫu đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-xin-chao/2508497/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.