Kỷ Dao trở về chỗ Kỷ Nguyệt.
Kỷ Nguyệt nhìn thấy nàng, kinh ngạc hỏi: "Các cô nương tan tiệc rồi sao?"
"Vẫn chưa." Kỷ Dao nói, "muội uống mấy ngụm rượu, đầu óc choáng váng...."
Sau đó Dương Thiệu sai người tới truyền lời, nói có chuyện quan trọng, nàng đi gặp hắn, hắn hôn nàng... Kỷ Dao đột nhiên nghĩ tới, có chút hoảng hốt.
"Muội ấy à, không biết là giống ai nữa, đến tỷ còn có thể uống được một chén rượu." Kỷ Nguyệt mím môi cười, "nếu đã không thoải mái thì nghỉ ở đây một lát."
Kỷ Dao uống nước, gọi Mộc Hương rót trà.
Kỷ Nguyệt ngồi ở trên giường thêu hoa.
Đột nhiên có một nha hoàn chạy vào nhỏ giọng bẩm báo, Kỷ Nguyệt kinh ngạc hỏi: "Vậy sao, hiện tại sao rồi?"
Hình như có chuyện gì mới lạ, Kỷ Dao dựng tai lên nghe.
"Du cô nương bị thương rồi, một đường khóc lóc rời đi, trên đường Du lão gia còn trách móc nàng ta... nô tỳ đi hỏi mấy người ở gần đó, ai cũng không biết đầu đuôi ra sao."
Kỷ Dao trong lòng khẽ động, hỏi thăm: "Du cô nương nào vậy?"
"Gọi là Du Tố Hoa, Du gia này vốn dĩ tướng công cũng không qua lại với họ, bởi vì là thân thích của Hầu gia, tới tặng lễ đầy tháng nên cũng không tiện cự tuyệt."
thật đúng là ả!
Kỷ Dao chuyển động con ngươi, thầm nghĩ Dương Thiệu không nói dối, Du Tố Hoa thực sự tới phủ đệ này, nhưng vì sao ả lại bị thương? Là Dương Thiệu hạ thủ sao?
Kỷ Nguyệt không hề biết muội muội có mâu thuẫn với Du Tố Hoa, nhắc nhở nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-truoc-cua-ta-la-quyen-than/735715/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.