Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Cũng không biết nàng có tới hay không?
Tống Vân đối với mọi chuyện đều nắm chắc, khó có khi sinh ra sự dao động không chắc chắn như thế này, hắn ta đi qua đi lại vài bước.
Mộc Hương nhìn chủ tử ngưng định bất động, nhỏ giọng nói: "cô nương, có đi không?"
Kỷ Dao trầm ngâm: "đi, nhưng ngươi phải nhớ, chuyện này không được nói cho ai biết."
Mộc Hương gật đầu.
Nàng ta là một nha hoàn tốt, bất kể là kiếp trước hay kiếp này, khó có người trung thành với nàng như vậy, Kỷ Dao quay đầu nhìn mẫu thân đang nói cười với các phu nhân, lén lút đi theo ven, dọc theo rừng cây đi tới chỗ cây bạch quả kia.
Nếu Tống Vân đã muốn gặp, tránh được lần này không tránh được lần sau, hơn nữa nàng cũng rất nghi hoặc không biết Tống Vân sẽ nói chuyện gì.
Tiểu cô nương đi tới, mặc một chiếc áo xuân màu đỏ của quả vải, quần tố trắng tinh như tuyết, tươi mát như sáng sớm đầu xuân.
Tống Vân trong lòng vui mừng: "Kỷ cô nương."
"Gặp qua Điện hạ." Kỷ Dao đương nhiên sẽ không giả bộ nữa, bất kể là ai nếu gặp phải chuyện hôm đó đều không thể quên, đó là Hoàng tử tôn quý, nàng cong lưng hành lễ, nhìn vào Tống Vân: "không biết Điện hạ gặp ta, là có chuyện gì muốn hỏi?"
Biểu tình của nàng không hoảng hốt, cũng không có một chút kinh hỉ nào, thực ra vẫn giống như trước đây, có thể thấy thân phận của hắn ta, đối với nàng chẳng quan trọng chút nào. Thời khắc này, Tống Vân không biết mình nên vui vẻ, hay là thất lạc nữa, tinh tế suy ngẫm một chút, hình như vui vẻ chiếm phần nhiều hơn.
Nếu thái độ hôm nay cuả Kỷ Dao hoàn toàn thay đổi, hắn ta có thể sẽ thất vọng.
"Chuyện lần trước, không kịp nói lời xin lỗi, cho nên muốn gặp mặt ngươi." Tống Vân nhìn chằm chằm Kỷ Dao, "còn mong Kỷ cô nương lượng thứ."
Xin lỗi? Kỷ Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-truoc-cua-ta-la-quyen-than/735686/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.