Editor: Lan Duy 
Chỉ cần hạ quyết tâm, chuyện gì Kỷ Nguyệt cũng có thể làm tốt, rất nhanh đã băng kỹ miệng vết thương. 
Váy hơi bị tổn hại một chút, nàng sửa sang sơ qua. 
"Công tử, có thể thả chúng tôi đi chưa?" 
Nàng ôn nhu hỏi. 
Mặt Tạ Minh Kha đã sớm không còn đỏ. Chỉ là vì chảy rất nhiều máu, lúc ngồi dậy đầu có chút choáng váng. Thân hình hắn lắc lắc, khua tay níu lên vai Kỷ Nguyệt. 
Tay chạm phải chỗ ấm áp, hắn thoáng phân tâm. 
Kỷ Dao hoài nghi hắn cố ý sàm sỡ tỷ tỷ, trách mắng: "Ngươi làm gì đó?" 
Tạ Minh Kha cúi đầu, thấy mặt Kỷ Nguyệt có chút ửng hồng. Khí chất của nàng vốn dĩ trong trẻo mà lạnh lùng, nhưng lúc này đây lại hiện ra một nét xinh đẹp khác biệt, làm hắn nghĩ tới hồng liên (1) mình đã từng nhìn thấy ở cánh đồng tuyết. 
(1)Sen hồng 
hắn nới tay: "Các ngươi đi hay ở tùy ý, nhưng nhớ kỹ, không nên tiết lộ hướng đi của ta." 
Kỷ Nguyệt nói: "Nếu lời nói của công tử đáng giá ngàn vàng, ta cũng sẽ không vi phạm." 
Tạ Minh Kha liếc nhìn nàng một cái rồi xoay người đi. 
Kỷ Nguyệt thở hắt ra, lau mồ hôi trên trán. 
Từ đầu đến cuối tỷ tỷ đều rất bình tĩnh. Kỷ Dao mới nhớ nếu không phải nàng sống lại thì cũng sợ tới mức khóc, cũng bởi chính vì nàng biết Tạ Minh Kha làm người như thế nào, khóc lóc tuyệt đối khônglàm hắn mềm lòng. Nhưng tỷ tỷ cũng không phải sống lại lại có thể trấn định như vậy, khó trách nàng có thể trở thành một sủng phi, cùng Hoàng Quý phi tranh cao thấp. 
Kỷ Dao hỏi: "Tỷ tỷ, vừa rồi tỷ không sợ sao?" 
"Sao lại không sợ chứ? Áo trong của ta đều ướt đẫm. May mắn muội không la to, bằng không là gặp rủi rồi. Dao Dao, muội làm rất khá." Nàng khen muội muội một câu rồi ngồi xuống kêu Chu ma 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-truoc-cua-ta-la-quyen-than/256338/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.