Mộ Lăng Không taykhoác lên trên chuôi kiếm, trải qua Đế Tuấn đơn giản cải tạo, TinhThiết cự kiếm mặt ngoài có rất lớn thay đổi, nhưng mặc dù biểu tượng có thể lừa gạt mắt người, nó bẩm sinh hung hãn bá đạo lại cùng như trướcmột dạng.
Công lực của nàng đến lúc này, có thể chém ngã được ba Nam Cung Liên Nhi đấy chứ.
Có muốn động thủ hay không đây? Đây chính là môt vấn đề lớn.
Tiếng cười duyên bên tai nghe thật khó chịu!
Nam Cung Liên Nhi mơ ước nam nhân của nàng, mà nàng còn phải cố nén, không muốn nghe cũng không được.
Đây quả thực là thử thách làm hao mòn tâm tính.
"Nương tử, đừng buồn. . . Vi phu đang ở phía sau nàng." Đế Tuấn dán tới đây,cũng không sợ khoảng cách gần như thế, hai người bàn luận xôn xao sẽ bịngười nghe.
"Ta không buồn." Chỉ là muốn giết người mà thôi.
"Không bằng, chúng ta vào Tuyết Sơn liền qua sông rút cầu, như thế nào?" Hắnda mặt dày đề nghị, 3 phần nghiêm túc, bảy phần hài hước, làm cho ngườita không phân biệt được là thật hay đùa.
"Chàng bỏ được sao? NamCung Cô Nương có thể được tính là cô gái tuyệt sắc trăm người có mộtđấy." Hắn hoàn toàn không có cảm giác sao?
"Ah? Huynh đệ haingười đang nói chuyện gì?" Nam Cung Liên Nhi giống như nghe được huynhđệ Tiêu gia nhắc tới tên tuổi nàng, nhưng tốc độ nói chuyện của bọn họquá nhanh, nàng không có nghe rõ ràng.
"Đệ đệ ta đang khen NamCung Cô Nương là cô gái tuyệt sắc trăm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-trang-min-la-con-soi/1963748/quyen-4-chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.