Chẳng biết trong đầu thủ vệ kia đang suy nghĩ cái gì chờ lúc phát hiện cóngười tới gần thì một cánh tay từ thông đạo chật hẹp nhanh chóng thò ra, hắn không có thời gian để hô, dĩ nhiên bị đâm xuyên tim lạnh buốt.
Xác chết chưa ngã xuống, một tay của Đế Tuấn đỡ lấy thân thể hắn, chậm rãi chà lên thạch bích.
"Ách, bên ngoài có chuyện gì sao?" Một bên đồng bọn không có phát hiện, thấp giọng đặt câu hỏi.
Ách không, thân thể lại lui về phía sau mấy bước, thân thể suy yếu ngã ngửa ra sau, lộ ra một khuôn mặt thiếu niên tuấn tú.
"Không có chuyện gì." Hắn thay thế trả lời, tay phải nhàn rồi cầm dao găm đã chuẩn xác đoạt lấy một sinh mạng khác.
Cách đó không xa, còn có bóng người di chuyển.
Đế Tuấn gục đầu xuống, đếm bước chân đi về phía trước.
Bóng tối che đi khuôn mặt hắn, để cho hắn có thể sử dụng phương thức kémnhất thuận lợi che dấu tung tích, chậm rãi tới gần chỗ này mà không bịthủ vệ phát hiện.
Đại Tuyết Sơn thật sự an tĩnh lâu lắm lâu lắm. . . . Lâu đến nỗi mà đa số mọi người đã quên bốn chữ thế giới nguy hiểm.
Thủ vệ, chẳng qua là công việc hàng ngày, luân phiên thay đổi, mỗi ngày không ngừng.
Nhưng ý nghĩa thực tế gần như không có.
Trong lòng mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều tồn tại một cái ý niệm trong đầunhư vậy, dù sao cũng sẽ không có người xông tới, sợ cái gì, bên ngoàicòn có rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-trang-min-la-con-soi/1963728/quyen-4-chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.