Nam San thực sự tức giận, vì sao cha biết còn không nói, "Cha, cha có biết con cổ trùng kia mặc dù không làm hại tính mạng con, nhưng nó vẫn luôn ở trong bụng, làm người ta rất sợ hãi, hơn nữa trong bụng có một con sâu, nghĩ lại mà buồn nôn." 
"Con nói cái gì? Cổ trùng?" Nam nhị gia thất thanh kêu lên, hắn không biết, sao lại là cổ trùng, chỉ là một viên thuốc làm người ta béo lên thôi mà, thế nào lại là con sâu nhỏ? 
Thấy vẻ mặt của cha không giống giả vờ, Nam San thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cha không biết cho nàng ăn chính là cổ trùng, "Cha, trong thân thể con có một con cổ tham ăn, nó ăn khỏe, làm con cũng ăn khỏe theo, cho nên có mới béo, hiện giờ đã có người lấy nó ra, bởi vậy con không sợ đói nữa." 
Nam nhị gia cúi đầu, không dám nhìn mắt của nữ nhi, hắn đã từng nghe qua về cổ trùng, là một vật cực kì âm độc tàn nhẫn, viên thuốc màu đen kia sao lại là cổ trùng. 
Hắn nhìn tay mình, mười ngón tay mập mạp, chính là đôi tay này đã đút viên thuốc vào miệng nữ nhi, lúc đó nữ nhi cũng mới qua trăm ngày, nhân lúc thê tử không chú ý, hắn hạ quyết tâm, nhét viên thuốc vào miệng nữ nhi. 
Nữ nhi còn tưởng rằng là đồ ăn ngon, chóp chép miệng, vẻ mặt đau khổ nuốt xuống. . truyện tiên hiệp hay 
Hắn rơi vào trong hồi ức, Nam San cũng tìm kiếm trong trí nhớ, hình như mới sinh ra không lâu, có một ngày cha ôm nàng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-that-tuyet-sac/1590609/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.