4.
Khi ta trở về phòng, Tống Kim An nằm trên giường, mặt đỏ bừng, ta tưởng hắn còn say rượu, tiến tới đắp chăn cho hắn, ai ngờ hắn nắm lấy tay ta, hơi thở gấp gáp.
Lúc này ta mới nhìn rõ bộ dạng lộn xộn của hắn, y phục xộc xệch, mái tóc đen tương phản với làn da của hắn, hắn giữ tay ta bên má, tìm kiếm cảm giác mát lạnh: “Tướng quân…”
Ta không phải chưa từng thấy tình cảnh này, không phải say rượu, mà là trúng mê dược. Ta nhìn qua cửa sổ, quả nhiên có một lỗ nhỏ.
Cúi đầu xuống, ngón tay đã bị hắn ngậm lấy, hắn hút ngón trỏ của ta, cảm giác ấm áp truyền tới.
“Tống Kim An, ngươi trúng mê dược rồi.”
Ta định đưa hắn đi chữa trị, nhưng ngay sau đó eo ta bị hắn ôm lấy, không biết từ đâu hắn có sức mạnh đè ta xuống giường, ánh mắt hắn đầy dục vọng, không hề nghe lọt lời ta nói.
Ta dùng sức mạnh ép hắn xuống giường, giường kêu lên một tiếng lớn, Tống Kim An nhíu mày, chắc là đau.
“Xin lỗi, ta không cố ý.”
Ta thả lỏng, định rời khỏi hắn, thì cổ ta đột nhiên bị kéo xuống.
Môi chạm môi, giây tiếp theo răng môi bị mở ra, đầy khao khát và chiếm hữu, quấn quýt.
Ta cảm thấy cơ thể cũng nóng lên, cảm giác tê dại lan tỏa khắp người, ta cũng không nhịn được mà chìm đắm vào đó.
Chừng vài giây sau, ta tỉnh táo lại, đẩy hắn ra, Tống Kim An ngồi trên giường, y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-do-lua-dao/3618444/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.