Phi thuyền một đường thông suốt trở lại Thất Hồn tông.
Phi thuyền dừng lại ở bên ngoài thành Thất Diệu, để đám người Ninh Ngộ Châu rời đi.
Sư Vô Mệnh phất tay với bọn họ: "Qua mấy ngày nữa ta sẽ đi tìm các ngươi, các ngươi chờ ta nha."
Văn Thỏ Thỏ ngẩng đầu nhìn hắn, nhắc nhở: "Còn có Linh Ngọc tinh hệ phong của ta, trúc Kim Vân Hoàng của Văn Cổn Cổn nữa, Sư ca ca ngươi chưa quên đi!" Dám quên, chùy lớn nện chết hắn.
Vẻ mặt của Văn Thỏ Thỏ cho thấy rõ sự bạo lực của hắn.
Sư Vô Mệnh vội nói: "Làm sao quên được? Yên tâm đi!"
Hai con yêu thú yên tâm, nhưng đệ tử Thất Hồn tông lại cảm thấy thở không ra hơi.
Bọn họ đã nói sao ngoại viện Tiểu sư thúc mời đến lại tận tâm tận lực như thế, hóa ra thù lao cao như vậy, Mệnh Hồn điện dù có nhiều đồ tốt hơn nữa, cũng không đủ cho hắn phá của như thế?
Đệ tử Thất Hồn tông đầy bụng tâm sự rời đi, đám người Văn Kiều cũng trở về động phủ Phù La Sơn.
Động phủ Phù La Sơn, bọn họ thuê một năm, cách kỳ hạn vẫn còn thời gian, không cần lại chạy đi thuê một chuyến. Hơn nữa bọn họ ở cũng không tệ, Bùi Tê Vũ cùng Túc Mạch Lan đều cân nhắc đến lúc đó có thể sẽ thuê tiếp, xem như giúp Thất Hồn tông kiếm tiền.
Sau khi trở lại động phủ, Bùi Tê Vũ cùng Túc Mạch Lan bắt đầu tu luyện.
Lần này bọn họ đạt được truyền thừa của Xích Nhật sơn trang, bên trong có rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/906043/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.