Uy áp thuộc về Thần thú Kỳ Lân đánh tới, phàm nhân làm sao có thể ngăn cản?
Nhưng mà mặc kệ là Văn Kiều hay là Ninh Ngộ Châu, đều đứng vững vàng ở nơi đó, chỉ trừ Văn Kiều sắc mặt hơi trắng bệch.
Sau lưng vang lên một tiếng xé gió rất nhỏ, Văn Kiều lôi kéo Ninh Ngộ Châu tránh đi, cũng nhanh chóng ném ra ngoài một hạt giống Thiên Ti đằng, sợi dây leo cấp tốc sinh trưởng giữa không trung, trói đồ vật đánh tới lại.
Văn Kiều lôi kéo Ninh Ngộ Châu lui đến một phạm vi an toàn, quay người liền nhìn thấy đồ vật bị Thiên Ti đằng trói lại -- pho tượng Kỳ Lân màu vàng kia.
Thiên Ti đằng mặc dù lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể trói nó mấy hơi thời gian, sau đó bị pho tượng Kỳ Lân màu vàng cắt đứt thành từng đoạn.
Lòng Văn Kiều chùng xuống, biết pho tượng Kỳ Lân màu vàng này mặc dù trông có vẻ nhỏ, nhưng sức chiến đấu cũng không kém tượng đá Kỳ Lân bọn họ gặp được trong mê cung kia.
Chẳng qua nàng cũng không lùi lại, giơ chân đạp tới, trực tiếp xông lên, hai tay hóa quyền, vung một quyền về phía pho tượng Kỳ Lân màu vàng kia.
Tiếng bụp bụp bụp vang lên, giống như tiếng đấm vào da thịt, khiến cung điện vốn đã yên tĩnh tăng thêm mấy phần náo nhiệt.
Mắt thấy Văn Kiều cùng pho tượng Kỳ Lân màu vàng kia đánh nhau ngươi tới ta đi, Ninh Ngộ Châu bị đẩy ra rìa, không còn chỗ cho hắn nhúng tay.
Văn Cổn Cổn bám chặt bả vai hắn, cẩn thận từng li từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/906038/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.