Một khô lâu so với khô lâu bọn hắn đã gặp còn cao lớn hơn xuất hiện trên núi xương.
Rõ ràng núi xương rất lớn, nhưng khô lâu này đứng ở nơi đó, cứ thế để cho người ta sinh ra một loại áp lực cực kỳ đáng sợ.
Văn Kiều bọn họ chú ý tới, ánh sáng đỏ trong hốc mắt khô lâu này không chỉ sáng mạnh hơn so với khô lâu khác, thậm chí còn mơ hồ có màu đỏ vàng.
Mặc dù bọn họ vẫn không biết những khô lâu này tính là giống loài gì, vì sao có thể lấy loại phương thức này sống sót, nhưng có thể đoán được từ hành vi của bọn nó, ánh sáng màu đỏ như máu trong mắt khô lâu đại biểu cho lực lượng sinh mệnh của bọn chúng, chỉ cần ánh sáng đỏ này không tắt, khô lâu sẽ không phải chết.
Vả lại thực lực của bọn nó cũng có liên quan với ánh sáng màu đỏ này, ánh sáng đỏ càng sáng, thực lực khô lâu cũng càng mạnh.
Giống như bộ xương này, ánh sáng đỏ trong mắt nó không chỉ sáng, hơn nữa còn có màu đỏ vàng, uy áp trên thân khiến bọn hắn cảm giác được một loại áp lực đáng sợ.
"Nó là cảnh giới Nguyên Hoàng!" Vẻ mặt Liễu Thanh Vận nghiêm túc nói.
Bùi Tê Vũ ẩn ở phía sau đột nhiên đi tới, bình tĩnh đem mấy người Ninh Ngộ Châu hộ sau lưng, sau đó nói với Liễu Thanh Vận: "Ta tranh thủ khống chế nó mấy hơi thời gian, sau đó giao cho ngươi, có thể thực hiện?"
Ánh mắt Liễu Thanh Vận khẽ nhúc nhích, lạnh lùng thốt: "Có thể."
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/906007/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.