Edit: Jess93
Nhìn thấy vẻ phòng bị trên mặt Kiều Nhạc Thủy, Văn Kiều và Ninh Ngộ Châu đều không thèm để ý.
Với bọn họ mà nói, người này chẳng qua là bèo nước gặp nhau, mặc dù bọn họ muốn tìm người dẫn đường thuận tiện cho việc tiến vào Phi Tinh đại lục, nhưng cũng không phải hắn không thể. Huống hồ, lúc trước cứu hắn, tốn kém không ít linh đan, dù gì cũng phải lấy về.
Mặc dù Ninh Ngộ Châu có thể luyện đan, trong không gian cũng có không ít linh thảo làm hậu thuẫn, nhưng con đường tu luyện tốn vô số tài nguyên, phía sau bọn họ còn có gia tộc và sư môn, cùng Tiềm Lân Vệ đang phát triển, cần quá nhiều tài nguyên tu luyện, cũng phải dùng tiết kiệm chút.
Kiều Nhạc Thủy phòng bị một lát, phát hiện hai người kia căn bản không để ý tới hắn, sau khi hỏi tên xong, liền ném hắn ở một bên mặc kệ, không khỏi có chút buồn bực.
Đột nhiên, hắn nghĩ đến gì đó, trong nháy mắt trừng to hai mắt.
Hắn vậy mà khôi phục thần trí rồi?
Chờ sau khi kiểm xong, Kiều Nhạc Thủy càng không thể tưởng tượng nổi, lần này thời gian hắn thanh tỉnh vậy mà nhanh hơn so với trước đây, chỉ một ngày thời gian liền thanh tỉnh, làm sao có thể?
Tóm lại không phải bản thân hắn đột nhiên thanh tỉnh, chẳng lẽ..
Ánh mắt Kiều Nhạc Thủy nhìn về phía hai người sóng vai ngồi ở trên đá ngầm, âm thầm kiểm tra thân thể của mình, phát hiện mặc dù tu vi còn chưa khôi phục, nhưng thân thể cũng không có khác thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905907/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.