Edit: Jess93 "Nơi này thật náo nhiệt, các ngươi đang làm gì?" Người bị hỏi thăm quay đầu, phát hiện tra hỏi chính là một người tu luyện có vẻ mặt tươi cười, rất dễ dàng khiến cho người ta sinh lòng hảo cảm. Xoay chuyển ánh mắt, phát hiện bên cạnh người tu luyện kia còn có rất nhiều người, khí tức trên thân bọn hắn đều giống nhau đến mấy phần, hẳn là đệ tử cùng một gia tộc. Người nọ đang chuẩn bị trả lời, đột nhiên nghe được người tu luyện vừa hỏi kia kinh hô một tiếng: "Ôi, các ngươi mau nhìn, đây không phải là Mẫn cô nương sao?" "Ở đâu?" Đám người tu luyện này nhao nhao nhìn sang, trong nháy mắt liền phát hiện Văn Kiều bôn ba bên trong rừng nấm. "Ôi, thật sự là Mẫn cô nương, nàng làm gì ở trong đó?" "A, còn có tử lôi." Bầu trời phía trên rừng nấm đang ngưng tụ tử lôi, bổ xuống người nàng, trong nháy mắt bổ mái tóc của nữ tu trắng nõn xinh đẹp tản ra, da mặt hiện ra vẻ cháy sém, bộ dáng đầy bụi đất, hơi có chút chật vật. Thấy cảnh này, đám người tu luyện vừa mới tới cũng biết được được mảnh rừng nấm này là nấm Dẫn Lôi. Nấm Dẫn Lôi dẫn tới Thiên lôi, Thiên lôi không ngừng nện trên trên thân chúng nó, dần dà, sẽ có vài gốc nấm Dẫn Lôi phát sinh biến dị, biến thành linh vật có thuộc tính lôi, nếu như có thể luyện hóa, là đồ tốt dùng độ lôi kiếp. Sau khi Văn Kiều tiến vào rừng nấm không lâu, lập tức trải qua đạo tử lôi đầu tiên. Cảm giác bị sét đánh thực sự không tốt, không chỉ có da thịt nứt ra, đồng thời máu thịt xương cốt cũng bị lực lượng tàn bạo ẩn chứa bên trong tử lôi phá hủy. Khi tử lôi kia lan tràn bên trong máu thịt, loại lực lượng kia mang theo khí tức mãnh liệt bá đạo hủy diệt, cảm giác thân thể bị phá hoại hết sức rõ ràng, thực sự rất khó để cho người ta thích. Nhưng mà lại không thích, cũng chỉ có thể cắn răng chống đỡ, hơn nữa phải kịp thời vận chuyển linh lực, đem nó dung nhập vào thân thể, dùng nó rèn luyện thân thể. Vì chiếu cố nàng, tốc độ Tông Chiếu cũng không nhanh, hai người vừa đi vừa chịu sét đánh, một màn này ở trong mắt người khác, vừa cảm thấy bọn họ ngốc vừa thán phục phương thức tu hành của thể tu. Ngoại trừ thể tu, cũng có một số người tu luyện chú trọng rèn luyện thân thể, chẳng qua bọn hắn càng lấy võ kỹ làm trọng, cũng sẽ không một mực theo đuổi thân thể cường tráng khỏe mạnh, không bằng kiểu giống như những nhà sư tu hành này của thể tu. Liên tục chịu sét đánh vài chục lần, Tông Chiếu tính toán trình độ thể tu cảnh giới Nguyên Không có thể tiếp nhận, cho rằng nàng đã là cực hạn, nào biết được hắn ta cẩn thận quan sát, phát hiện tiểu cô nương này đã bị đánh thành than đen, lại còn có thể tiếp tục đi lên phía trước, không khỏi có một nhận thức mới đối với trình độ cường hãn của thân thể nàng. Trong lòng của hắn ta có chút thưởng thức, không nghĩ tới tiểu cô nương này nhìn xem mềm mại yếu ớt, lại có thể chịu được khổ, nếu không cũng không thể tại hai mươi tuổi, đã đem thân thể luyện hóa đến mức độ này. Cho đến khi lại bị đánh gần mười đạo tử lôi, Tông Chiếu rõ ràng cảm giác được khí tức Văn Kiều trở nên yếu hơn, nhanh chóng mang nàng đi ra ngoài. Vừa rời khỏi rừng nấm, Văn Kiều suýt chút nữa ngã xuống, nàng vội vàng nhét một viên linh đan trị liệu vào trong miệng, sau đó đả tọa ở trên mặt đất. Tông Chiếu thì bảo vệ ở một bên hộ pháp cho nàng. Sau nửa canh giờ, tổn thương do bị sét đánh trên thân Văn Kiều gần như khỏi hẳn, lại vận hành linh lực một lần, rất nhanh những vết cháy đen trên da tróc ra, một lần nữa biến thành một nữ tu trắng nõn xinh đẹp. Văn Kiều mở mắt. Tông Chiếu đang chuẩn bị nói chuyện, một đám người tu luyện đã đi tới, một mặt ngạc nhiên nói: "Mẫn cô nương, ngươi cũng ở nơi đây sao?" "Mẫn cô nương, ngươi không sao chứ?" "Mẫn cô nương.." Văn Kiều quay đầu nhìn lại, nhìn thấy mấy gương mặt quen, ngạc nhiên nói: "Thang Đoàn.. Thang công tử, các ngươi cũng ở đây?" Đám người này chính là đám Thang Đoàn Thái Trạch kia. Số lượng nhóm Thang Đoàn này nhiều hơn lúc trước, hiển nhiên lần này có rất nhiều Thang Đoàn tiến vào bí cảnh, hơn nữa đều may mắn tụ tập cùng một chỗ. Mấy người Thang Thiệu Lâm và nàng tính là người quen, cười nói: "Tiến vào bí cảnh gần nửa tháng, không nghĩ tới sẽ gặp được Mẫn cô nương, Ninh công tử đâu? Có ở đây không?" Văn Kiều nói: "Phu quân không ở đây, chúng ta phân tán, ta vẫn chưa tìm được chàng." Sau khi nghe xong, nhóm Thang Đoàn liền rõ ràng. Truyền Tống trận tại lối vài bí cảnh Thiên Đảo sẽ đem tất cả mọi người truyền tống đến những địa phương khác nhau, vận khí tốt rất nhanh có thể gặp được, nếu không có vận khí, đoán chừng cho đến khi bí cảnh phong bế cũng không gặp được. Nhóm Thang Đoàn là may mắn, bọn họ bị truyền tống đến địa phương cũng không xa, tiến vào không bao lâu, mấy huynh đệ đã lục tục tụ tập. "Hóa ra là như vậy, Tiểu Thang Đoàn nhà chúng ta cũng chưa tìm được đâu." Nói đến đây, trên mặt nhóm Thang Đoàn đều lộ ra vẻ lo lắng. Nếu Thang Đoàn khác thì thôi, lần này tiến vào bí cảnh tu vi Tiểu Thang Đoàn thấp nhất trong toàn bộ đệ tử Thang thị, lo lắng tu vi hắn ta không tốt, lại không có huynh đệ ở bên cạnh giúp đỡ, ngộ nhỡ gặp phải nguy hiểm làm sao bây giờ? Nhóm Thang Đoàn thật sự là tan nát trái tim, chỉ muốn mau chóng tìm được Tiểu Thang Đoàn. Tông Chiếu ở một bên nhìn bọn hắn, nói ra: "Các ngươi quen biết?" Văn Kiều ở một bên giới thiệu bọn họ với nhau: "Vị này chính là Tông Chiếu tiền bối. Tông tiền bối, mấy vị này là bằng hữu của ta, đệ tử Thái Trạch Thang thị." Sau khi Tông Chiếu nghe xong, nhịn không được nhìn đám Thang Đoàn này: "Hóa ra các ngươi là đám Thang Đoàn Thái Trạch tại trung ương đại lục." Nghe được hắn ta nói, vẻ mặt nhóm Thang Đoàn rất bình tĩnh, hiển nhiên đã tiếp nhận cái tên "Thang Đoàn" này của gia tộc mình lan xa, ai bảo đây là do lão tổ nhà bọn hắn lấy chứ, cắn răng cũng phải tiếp nhận. Thang Thiệu Lâm hỏi: "Chẳng lẽ đạo hữu là người nội hải vực?" Tông Chiếu nhướng mày: "Đúng vậy." Trong lòng lại suy nghĩ, "Mẫn Xúc" này vậy mà quen biết đệ tử Thái Trạch Thang thị tại trung ương đại lục, xem ra lai lịch của nàng quả thực bất phàm, đoán chừng cũng là đệ tử danh môn đại phái nào đó tại trung ương đại lục. Kế tiếp Tông Chiếu nói: "Mảnh rừng nấm này có không ít lôi nấm bên trong, nấu Thang đạo hữu cảm thấy hứng thú, có thể đi vào lấy. Nghe nói đệ tử Thang thị lấy thủy tu thân, thượng thiện nhược thủy, có lẽ dị thủy trên người các ngươi có thể ngăn cản tử lôi một chút." Có linh vật phòng ngự tốt như vậy, nếu nhóm Thang Đoàn không kiếm ít lôi nấm há không đáng tiếc? Nhóm Thang Đoàn tự nhiên cảm thấy hứng thú đối với lôi nấm, Thang Thiệu Lâm nói: "Chúng ta đang có ý đó! Chúng ta lấy một ít lôi nấm, sau đó lại đi tìm Tiểu Thang Đoàn." Các Thang Đoàn khác đều không có ý kiến. Về phần vội vàng đi tìm Tiểu Thang Đoàn.. Trước hết để cho Tiểu Thang Đoàn tự mình cố gắng một chút, bọn họ lấy được lôi nấm lại đi tìm hắn ta. Những người trước rừng nấm nghe được mấy người kia nói, âm thầm kinh ngạc, các loại ánh mắt như ẩn như hiện rơi xuống trên thân đám Thang Đoàn kia. Lần này nhóm Thang Đoàn tới bí cảnh có gần mười người, cũng đều là đồng tộc, tu vi cũng không kém, trên người lại mang dị thủy, nếu những người khác có ý đồ xấu gì, nhất định phải cân nhắc một phen. Tiếp theo nhóm Thang Đoàn lưu lại một nửa người ở bên ngoài, một nửa còn lại thì tiến vào rừng nấm. Văn Kiều cùng Tông Chiếu cũng đi vào lần nữa. Tốc độ tiến lên của Tông Chiếu cũng không nhanh, mục đích hắn ta tiến vào rừng nấm chủ yếu là luyện thể, không cần lại chạy vào chỗ sâu trong rừng nấm tìm kiếm lôi nấm, vì vậy chỉ bồi hồi ở bên ngoài. Văn Kiều nói: "Tông tiền bối, ta muốn đi lấy vài gốc lôi nấm, đi trước một bước." Tông Chiếu không nghĩ tới nàng lại có ý tưởng này, có ý tốt nhắc nhở: "Mẫn muội tử, tử lôi ở gần lôi nấm có uy lực càng mạnh, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ." Văn Kiều ừm một tiếng, từ biệt Tông Chiếu, đi về phía chỗ sâu trong rừng nấm. Lúc trước tiến vào rừng nấm, Văn Kiều cũng không phải bị sét đánh một cách vô ích, nàng đã có một hiểu biết đại khái đối với uy lực tử lôi do mảnh nấm Dẫn Lôi này gọi đến, vì vậy đã nghĩ đến một số cách phòng ngự. Vốn dĩ nàng còn hơi do dự có muốn lấy lôi nấm hay không, chẳng qua bây giờ gặp được nhóm Thang Đoàn, có thể hoàn toàn vứt bỏ những lo lắng dư thừa kia, chỉ cần lấy lôi nấm vào tay là được. Nếu như không phải có quá nhiều người ở nơi này, Văn Kiều đều muốn biến trở về yêu thể, đem chính mình "Đồng hóa" với nấm Dẫn Lôi. Chỉ là sau khi đồng hóa, yêu thể không thể di động, thực sự không có tác dụng gì, vì vậy đổi thành ngụy trang, đem khí tức trên người mình ngụy trang thành nấm Dẫn Lôi, thế này tử lôi sẽ không nhìn chằm chằm nàng mà đánh. Tuy rằng nấm Dẫn Lôi có thể dẫn lôi, nhưng cũng phải xem giai đoạn sinh trưởng của nó, mỗi một giai đoạn sinh trưởng, mới có thể gọi được tử lôi. Văn Kiều có thể lợi dụng điểm ấy, giảm bớt số lần sét đánh. Yêu thể đồng hóa, nhân thể ngụy trang, Văn Kiều cảm thấy mình thức tỉnh huyết mạch thần dị vẫn rất hữu dụng bên trong linh thực. Tiếp theo Văn Kiều buông ra tất cả cảm giác, bất động thanh sắc hấp thu tinh khí cỏ cây xung quanh nấm Dẫn Lôi, sau đó đem chính mình ngụy trang. Từ lúc nàng ngụy trang, quả nhiên số lần tử lôi trong rừng nấm đánh xuống người nàng ít hơn một chút. Đương nhiên Văn Kiều có thể hoàn toàn tránh sét, nhưng nếu làm như vậy, không khỏi quá bắt mắt, không bằng làm bộ đeo linh khí phòng ngự ở trên người, cho nên vẫn phải chịu sét đánh mấy lần. Văn Kiều cảm ứng vị trí lôi nấm ở gần nhất, nhanh chóng đi về phía đó. Những người tu luyện chưa từ bỏ ý định ở bên ngoài rừng nấm, một mực quan sát bọn họ. Sau khi tiến vào rừng nấm, đã thấy đám Thang Đoàn Thái Trạch kia đem dị thủy phủ trên thân, mỗi khi tử lôi đánh xuống, dị thủy trên người Thang Đoàn hấp thu hơn phân nửa tử lôi, không tạo thành tổn thương quá lớn cho nhóm Thang Đoàn, có thể để bọn hắn nhanh chóng tiến lên. "Dị thủy của Thái Trạch Thang thị quả nhiên lợi hại!" Trong số những người ở chỗ này, có người tu luyện trung ương đại lục, đều biết tên tuổi của Thái Trạch Thang thị, nhịn không được cảm khái. Năm gia tộc lớn tại trung ương đại lục, mỗi gia tộc đều có tuyệt chiêu bảo mệnh, mặc kệ là Lôi Đình Châu của Thiên Đồ Lôi thị, hay là dị hỏa của Minh Dương Đoàn thị, hoặc là dị thủy của Thái Trạch Thang thị.. Đều là đồ vật thế nhân cực kỳ hâm mộ. Đối với việc nhóm Thang Đoàn có thể thành công lấy được lôi nấm vào tay, tất cả mọi người không hề cảm thấy bất ngờ chút nào. Ngược lại là Văn Kiều bên kia, cũng có người tu luyện nhịn không được quan sát nàng, đặc biệt là những người tu luyện trung ương đại lục đoán ra thân phận nàng, đều cảm thấy nếu nàng là đệ tử thân truyền một mạch của tông chủ Xích Tiêu Tông, đoán chừng cũng có chút bản lĩnh. Quả nhiên, lúc nhìn thấy Văn Kiều cũng nhanh chóng tiến vào bên trong rừng nấm, rước lấy không ít tiếng kinh hô của người tu luyện. "Nữ tu này là đệ tử môn phái nào? Thật là lợi hại." Người tu luyện đến từ nội hải vực nhịn không được hỏi. "Nàng đương nhiên lợi hại!" Người tu luyện trung ương đại lục dùng một loại giọng điệu đã khoe khoang lại cực kỳ hâm mộ nói: "Nàng là đệ tử thân truyền của Thịnh tông chủ Xích Tiêu Tông, vị hôn phu Ninh Ngộ Châu càng là thiên tài luyện đan và luyện khí, trận pháp.." Sau khi nghe người tu luyện kia phổ cập thông tin xong, mặc kệ là người tu luyện nội hải vực, hay là người trung ương đại lục, cũng nhịn không được âm thầm thở dài, cảm thấy: Chẳng trách nữ tu này hung hãn như vậy, hóa ra xuất thân từ môn phái nổi danh! Lúc trước năm người nào đó dám gây rối với nàng bị nàng ném vào rừng nấm chịu sét đánh cũng không tính oan uổng. Lại nhìn bóng dáng nhanh chóng xuyên qua bên trong rừng nấm của nàng, đều rõ ràng trên người nàng nhất định có bảo vật gì đó có thể khiến tử lôi suy yếu, lần đầu tiên mặc dù bị đánh đến kịch liệt, nhưng lúc đó chắc hẳn chỉ là thăm dò mà thôi. Trên thân đệ tử danh môn có rất nhiều pháp bảo bảo mệnh, hành vi của nàng cũng không kỳ quái. Văn Kiều không biết người tu luyện bên ngoài chủ động hợp lý hóa hành vi của nàng, nàng một đường tiến lên, rốt cuộc tìm được một gốc lôi nấm. Gốc lôi nấm này hình thể cũng không tính lớn, chỉ cao đến thắt lưng nàng, có màu tím nhạt, sấm sét màu tím lan tràn trên tán ô, tràn ngập khí tức thuộc tính lôi. Văn Kiều nhanh chóng thu nó vào trong túi trữ vật, thân ảnh lướt qua, tránh đi tử lôi từ trên bầu trời hạ xuống, tiếp tục tìm kiếm gốc lôi nấm tiếp theo. Văn Kiều liên tục hái năm gốc lôi nấm ở bên trong rừng nấm, mới nhanh chóng chạy trốn ra bên ngoài. Đợi đến khi nàng trở lại bên ngoài rừng nấm, lần nữa từ một nữ tu trắng nõn xinh đẹp bị đánh thành than đen, mái tóc vốn mềm mại như sa tanh càng bị đánh đến mức cuộn tròn ở trên đầu, bộ dáng cực kỳ buồn cười. Dưới sự hộ pháp của nhóm Thang Đoàn, Văn Kiều tranh thủ thời gian nuốt linh đan trị liệu, thuận tiện luyện hóa tử lôi lưu lại trong cơ thể. Sau hai lần luyện hóa tử lôi, Văn Kiều có thể cảm giác được cường độ thân thể của mình tăng lên lần nữa, rốt cuộc hiểu rõ vì sao Tông Chiếu lựa chọn lưu lại đây rèn luyện thân thể. Lúc Văn Kiều biến thành một nữ tu xinh đẹp lần nữa, đám Thang Đoàn tiến vào rừng nấm cũng lần lượt đi ra. Nhóm Thang Đoàn thu hoạch cũng cực kỳ phong phú. Sau khi chữa trị tốt vết thương trên người, nhóm Thang Đoàn liền dự định rời đi, cũng không tham luyến lôi nấm còn lại bên trong rừng nấm. "Mẫn cô nương, chúng ta muốn đi tìm Tiểu Thang Đoàn, ngươi cùng chúng ta đi đi." Thang Thiệu Lâm nói, mắt nhìn người tu luyện xung quanh. Những người tu luyện kia bị ánh mắt của hắn ta đảo qua, như không có việc gì dời tầm mắt sang chỗ khác. Văn Kiều hiểu rõ hành động này của Thang Thiệu Lâm có ý gì, cũng hợp ý nàng, cùng một chỗ với nhóm Thang Đoàn, tự nhiên an toàn hơn. Văn Kiều lập tức đi tìm Tông Chiếu, nói lời cáo từ, đồng thời tỏ vẻ áy náy đối với hắn ta, không thể cùng hắn ta lưu tại nơi này tôi thể. Vốn dĩ Tông Chiếu tìm nàng, là muốn tìm một đồng minh có thể chiếu cố lẫn nhau, nào biết nàng rời đi nhanh như vậy. Tông Chiếu phất phất tay, vô tình nói: "Mẫn muội tử, sau này còn gặp lại! Ngày khác nếu như ngươi đến nội hải vực, có thể đến Trung Châu đảo tìm ta." Văn Kiều đối với Tông Chiếu có ấn tượng không tệ, cộng thêm tất cả mọi người là thể tu, khó tránh khỏi có mấy phần cùng chung chí hướng, lập tức cười nói: "Nhất định." Sau khi tạm biệt Tông Chiếu, Văn Kiều lập tức cùng nhóm Thang Đoàn rời đi. Ngay sau khi bọn hắn rời đi, có vài chục người tu luyện cũng rời đi. Tông Chiếu đang dẫn tử lôi tôi thể ở bên trong rừng nấm, thấy cảnh này không khỏi chậc một tiếng. Trên thế giới này luôn luôn không thiếu kẻ ngu xuẩn lòng mang may mắn, đám Thang Đoàn Thái Trạch kia dám rời đi, sẽ còn sợ bọn họ theo đuôi sao? Những người tu luyện khác nhìn xem một màn này, mặc dù rõ ràng mục đích của đám người này, nhưng bọn hắn càng biết Thái Trạch Thang thị và đệ tử Xích Tiêu Tông cũng không dễ ức hiếp, muốn cướp những đệ tử danh môn này đoán chừng không có quả ngon để ăn, còn không bằng tự mình cố gắng thêm một chút, nhìn xem có thể hái được lôi nấm hay không. Một giọt nước treo trên lá cây ở ven đường phản xạ tình huống xung quanh, hồi lâu lặng yên biến mất ở trong bụi cỏ. ** * Sau khi kết thúc một trận chiến đấu đẫm máu, nhóm Thang Đoàn cười hì hì đào một cái hố ở xung quanh, đem thi thể đám người tu luyện kia vùi lấp. Thang Thiệu Lâm nhìn về phía Văn Kiều, lo lắng hỏi: "Mẫn cô nương không có bị hù dọa chứ?" Văn Kiều yên lặng lắc đầu, không phải chỉ là giết người đoạt bảo không thành, bị giết sao? Những ngày này nàng gặp được không ít, đều đã thành thói quen. Thang Hồng Lâm nói: "Hiện tại bí cảnh mới mở ra nửa tháng, thời gian còn sớm, loại chuyện này không tính là nhiều, người thông minh đều hiểu được thời gian tầm bảo tốt nhất chính là lúc này, vội vàng đi tìm các loại thiên tài địa bảo cũng không kịp, sao có thể đem thời gian lãng phí ở đây? Cũng chỉ có một số kẻ ngu xuẩn mới có thể làm loại chuyện này." "Đúng vậy, tháng cuối cùng mới là nguy hiểm nhất, đến lúc đó không chỉ phải phòng nguy hiểm đến từ bí cảnh, còn phải phòng người tu luyện khác giết người đoạt bảo. Lúc này tốt nhất là tìm một nơi an toàn trốn đi, cho đến khi bí cảnh phong bế mới thôi." Nhóm Thang Đoàn nhiệt tình truyền thụ kinh nghiệm cho nàng, mặc dù lấy tuổi của bọn hắn, cũng chưa chắc đã từng tới bí cảnh Thiên Đảo, nhưng trưởng bối trong gia tộc đều từng nói những điều này với bọn hắn. Văn Kiều nghiêm túc ghi lại, nói ra: "Cảm ơn, ta đã biết." Nhóm Thang Đoàn hết sức vui mừng, Văn Kiều tuổi không lớn lắm, cùng Tiểu Thang Đoàn không sai biệt lắm, trong mắt bọn hắn, đều là đứa bé, là chủng loại cần phải bảo vệ kia. Nghĩ đến Tiểu Thang Đoàn, nhóm Thang Đoàn lại bắt đầu lo lắng. "Văn cô nương, giữa ngươi và Ninh công tử có cách gì liên hệ hay không?" Thang Thiệu Lâm hỏi thăm, phạm vi bí cảnh Thiên Đảo quá lớn, nếu không có liên hệ đặc thù, muốn tìm được người cũng không dễ dàng. Giữa đệ tử Thang thị bọn họ có bí thuật thăm dò huyết thống, đây mới là nguyên nhân khiến nhóm Thang Đoàn nhanh chóng tập kết cùng một chỗ. "Ta có Hoàng Tinh Kiến." Văn Kiều dứt lời, Hoàng Tinh Kiến leo ra khỏi túi tiền của nàng, một đường leo đến trên vai của nàng. Nhóm Thang Đoàn nhìn chằm chằm Hoàng Tinh Kiến, hết sức cảm thấy hứng thú: "Đây không phải là kiến dẫn đường trong sa mạc lưu động sao? Ngươi làm sao mang ra ngoài?" "Không đúng, cánh của con Hoàng Tinh Kiến này màu vàng, nó là biến dị." "Hoàng Tinh Kiến biến dị?" Một đám Thang Đoàn trừng to mắt nhìn chằm chằm Hoàng Tinh Kiến trên bờ vai Văn Kiều. Hoàng Tinh Kiến cực kỳ bình tĩnh tiếp nhận bọn họ vây xem, không có trốn đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]