Edit: Jess93 
"Tiểu sư muội, ngươi đang nhìn gì vậy?" 
Thịnh Vân Thâm chui ra từ một chỗ trong rừng cây, nhìn thấy Văn Kiều đứng sát ranh nơi sạch sẽ nhìn ra bên ngoài, nhấc chân đi qua, cũng nhìn ra phía ngoài, nhưng không phát hiện gì cả, không khỏi có chút buồn bực. 
Văn Kiều nói: "Thịnh sư huynh, bên ngoài giống như có người." 
Thịnh Vân Thâm một mặt kinh dị mà nhìn nàng: "Ngươi không nhìn lầm chứ?" 
"Hẳn là không có." Văn Kiều vỗ vỗ Văn Thỏ Thỏ trên bờ vai: "Văn Thỏ Thỏ cũng nhìn thấy." 
Văn Thỏ Thỏ hướng Thịnh Vân Thâm phát ra một đạo khí âm, phụ họa tỷ tỷ nó. 
Thịnh Vân Thâm liên tục xem xét, bên ngoài nơi sạch sẽ tràn ngập ma khí và tử khí, tầm nhìn cũng không tốt, mắt trần có thể thấy khoảng cách hơn mười trượng, ngoài mười trượng thì loáng thoáng thấy không rõ lắm. 
"Người đó đâu?" 
"Đi rồi." 
Thịnh Vân Thâm nhẹ nhàng thở ra: "Có lẽ là đệ tử môn phái khác, phát hiện người Xích Tiêu Tông chúng ta ở đây, không dám tới." 
Mỗi nơi sạch sẽ nhiều nhất chỉ có thể có một thế lực, nếu thế lực khác dám mạo hiểm đi vào cướp đoạt tài nguyên, cách làm trực tiếp nhất, trước tiên đem người đánh một trận, sau đó tự mình đưa bọn hắn ra khỏi bí cảnh. Vì vậy nhiều khi, người tu luyện phát hiện trong nơi sạch sẽ có đệ tử thế lực khác, nếu thực lực giữa hai bên thực có chênh lệch quá lớn, bình thường đều sẽ sáng suốt rời đi, hiếm khi có xung đột chính diện. 
Trừ khi linh thảo hoặc những vật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905790/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.