Edit: Jess93
Linh mạch gì đó, hiện tại không có.
Về phần tương lai bọn họ có thể may mắn gặp được một linh mạch vô chủ hay không, tạm thời còn không biết. Chẳng qua đạt được lời khẳng định của hắn, Văn Kiều đã đem chuyện "Sau này nhất định phải tìm được một linh mạch vô chủ đưa cho hắn" ghi nhớ ở trong lòng.
Sau khi dạo xong đỉnh núi, bọn họ liền đến động phủ giữa sườn núi nghỉ ngơi.
Động phủ Xích Tiêu Tông thống nhất một kiểu, không có chỗ gì đặc biệt, ngược lại trước động phủ có vài cây linh quả sinh trưởng tươi tốt khiến Văn Thỏ Thỏ rất thích, không có việc gì sẽ nhảy lên cây hái linh quả mà ăn.
Linh quả có thể trồng ở loại địa phương này tự nhiên không phải chủng loại gì đặc biệt, tương đương với hoa quả trong thế giới người phàm, chẳng qua là có thêm một chút linh khí, có thể xem như đồ ăn vặt.
Tiến vào trong động phủ, bọn họ bố trí một phen, để nó nhìn như một ngôi nhà.
Chỉ cần hai người bọn họ cùng một chỗ, mặc kệ ở chỗ nào thì chỗ đó cũng giống như ở nhà.
Tiếp theo phu thê bọn họ một người cố gắng tu luyện, một người tiếp tục nghiên cứu các loại kỹ năng phụ tu, trong lúc cấp bách sẽ còn tranh thủ thời gian luyện một ít linh đan cấp huyền kín đáo đưa cho Văn Kiều làm đồ ăn vặt.
Tự nhiên cũng không thiếu phần Văn Thỏ Thỏ.
Đoán chừng toàn bộ Thánh Vũ đại lục, cũng chỉ có một chủ một sủng có thể xa xỉ như vậy cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ta-la-dai-ma-vuong-tuong-lai-lam-sao-bay-gio/905777/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.