"..."
Trong xe ngựa quả nhiên một mảnh yên tĩnh, Lam Đường cái gì cũng không nói tiếp. Vũ An Nhàn có chút hối hận chính mình vừa rồi tâm thẳng miệng khoái khẩu, cũng không biết cậu ta có làm tổn thương tâm tiểu sư tỷ hay không?
Ai, nói cho cùng, cậu ta nào có tư cách đả thương tâm tiểu sư tỷ? Người làm tổn thương trái tim tiểu sư tỷ kỳ thật là đại sư huynh. Tiểu sư tỷ nàng nhất định cũng hiểu được, cho nên nàng cái gì cũng không có nói nữa.
Vũ An Nhàn giờ phút này chỉ cảm thấy thật muốn nói thêm với tiểu sư tỷ một câu, nói: "Tiểu sư tỷ ngươi đừng khổ sở, một cô nương tốt như ngươi, nhất định sẽ có người tốt hơn đại sư huynh toàn tâm toàn ý yêu ngươi!"
Nhưng một câu đơn giản này cậu ta vô luận như thế nào cũng không nói nên lời.
Cuộc trò chuyện của hai người cứ như vậy gián đoạn, chỉ còn lại tiếng vó ngựa cùng tiếng bánh xe lăn vang vọng trên đường núi.
Từ khi Lam Đường và Võ An Nhàn nói chuyện phiếm vào ngõ cụt, không khí giữa hai người vẫn có chút xấu hổ.
Bọn họ một đường không nói gì, mỗi người đều nghĩ đến tâm sự của mình, thẳng đến lúc hoàng hôn xe ngựa chạy vào trong thành dưới chân núi, mới thương lượng lẫn nhau tìm một gian khách ở lại.
Đêm đó hai người cùng nhau dùng cơm ở nhã gian, Lam Đường trong lúc vô tình tựa hồ nghe thấy bên ngoài đại sảnh có thực khách nói đến mấy ngày gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-om-yeu-thieu-chut-nua-bien-thanh-vai-ac/2722946/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.