"Á! Tinh nhi, nhóm lửa thật sự quá khó mà! Á! Á! Cháy rồi sao?!?’’ Lâm Nhược Tịch vừa hét vừa nhảy lên, liếc mắt cũng không thèm nhìn một cái đã lập tức cầm lấy thứ gì đó dội thẳng vào bếp lò, ầm một tiếng, nàng thét lên chói tai một lần nữa thét, "Á! Tại sao có thể như vậy?" Nàng cầm lấy tóc của mình, mới vừa rồi Qúy Tinh đã muốn cản lại, nhưng không lường trước được tốc độ của Nhược Tịch lại nhanh đến vậy.
"Tỷ lại lấy dầu thay nước dội vào đương nhiên phải thành ra như thế này! Mau đi ra đi!" Xem ra hôm nay chẳng những cơm không làm xong, ngay cả phòng bếp cũng sắp bị phá hủy. Hai người vừa ra tới bên ngoài, liền nhìn thấy một người cầm thùng nước lớn vọt vào, các nàng hai mặt nhìn nhau.
"Tinh nhi, người mới vừa rồi là ai vậy?" Quý Tinh lắc đầu, nàng cũng không thấy rõ, "Haizz! Không có cơm ăn rồi." Lâm Nhược Tịch ngồi chồm hổm xuống, không thấy được mặt mình lúc này đã mặt xám mày tro, nhưng Qúy Tinh thì nhìn thấy được, nàng không thể nhịn được bật cười thành tiếng.
"Muội cười cái gì vậy hả?" Lâm Nhược Tịch không hiểu nhìn nàng, Qúy Tinh chỉ tay vào mặt của nàng, Lâm Nhược Tịch vẫn không hiểu, "Tỷ đi soi gương thì sẽ hiểu." Lâm Nhược Tịch nửa tin nửa ngờ đi tới bên cạnh thành giếng, ghé đầu nhìn vào mặt nước phía trong.
"ỐI! Sao lại có thể như vậy chứ?" Toàn bộ mặt của nàng đều đen như mực chỉ để lộ ra hai con mắt, khó trách Tinh nhi lại cười như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-nong-tinh-thieu-quan-giao/1827094/chuong-83-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.