"Chưởng quầy, tối hôm qua có bao nhiêu người tới đây tìm nơi ngủ trọ?" Nam Cung Hi đứng trước quầy, dọa cho chưởng quầy giật mình, "Nam. . . Nam Cungthiếu gia?" Nam Cung Hi nhìn hắn, hắn cũng sẽ không ăn thịt ông ta chỉlà vừa mới tới đã vọt thẳng vào, quên chào mà hỏi luôn tung tích củangười kia.
"Cái đó, đợi ta xem một chút." Chưởng quầy lật sổ sách trên bàn, "Có hai người." Chưởng quầy run rẩy trả lời, Nam Cung Hi caumày, hai người ư? Sẽ là người nào đây?
"Hai người này là nam haynữ?" Chưởng quầy nhìn hắn một cái ngay sau đó cúi đầu nhìn sổ sách mộtchút, "Có một người là nữ." Chẳng lẽ Nam Cung phu nhân lại chạy đi à?Nhưng tối hôm qua nữ nhân kia là một phụ nữ trung niên mà, nhìn thế nàocũng không giống Nam Cung phu nhân.
"Người nam kia ở gian phòngnào?" Chưởng quầy ngẩng đầu, không phải hỏi nữ sao? Sao lại là hỏinam chứ?"Nhìn cái gì vậy!" Chưởng quầy lập tức cúi đầu, "Thiên Tự phòng số 2." Mới vừa nói xong, người ở trước mắt đã biến mất tựa như một trận gió.
Đường Tĩnh Thiên vừa mới ngủ dậy sửa soạn cho tử tế rồichuẩn bị đến Ám Hương Các một chuyến, có một số việc hắn cần làm cho rõràng, chẳng qua khi hắn mới vừa bước ra cửa, liền nhìn thấy một nam tửcó sẹo trên mặt đang tức giận ngút trời đi về phía hắn, hình như hắnkhông phải là biết Tĩnh Thiên chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-nong-tinh-thieu-quan-giao/1826934/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.