Nam Cung Hi hồn baylạc phách trở về phủ, Thuợng Quan Mân nhìn thấy hắn liền vội vàng ranghênh đón, “Hi nhi, con đã đi đâu vậy? Bên ngoài mọi người đều nóicon....Con vừa ý một cô nuơng ở kỹ viện.” Nam Cung Hi chỉ ngẩng đầu lênnhìn bà một cái, sau đó lại tiếp tục đi về phía truớc, lúc này ThuợngQuan Mân mới phát hiện ra có cái gì đó không đúng, “A! Hi nhi! Hi nhi!”Bà ở phía sau gọi to, nhưng Nam Cung Hi cũng không trả lời bà.
Lúc này Nam Cung Hạo cũng vừa đi ra, ông cản Nam Cung Hi lại, “Hi nhi, conlàm sao vậy?” Ông bắt đuợc bờ vai của hắn, Nam Cung Hi ngẩng đầu lênnhìn ông, chưa bao giờ hắn căm hận cha mình cả, nhưng hiện tại hắn lạicó thể bắt đầu hận ông. “Đều tại nguời! Đều là do người cả!” Hắn đẩyông ra, Nam Cung Hạo sững sờ nhìn theo bóng lưng của hắn, vì sao mới vừa rồi ông lại nhìn thấy hận ý trong mắt HI nhi?
"Lão gia, Hinhi thế nào?" Thượng Quan Mân tiến lên hỏi, Nam Cung Hạo lắc đầu mộtcái, "Mới vừa rồi ta lại có thể nhìn thấy được hận ý dành cho ta trongánh mắt của Hi nhi.” Ông thở dài, Thuợng Quan Mân nhìn ông, điều này làm sao có thể chứ? Chẳng lẽ có liên quan đến nữ nhân ở kỹ viện đó? Nhưngbọn họ còn chưa đi tìm người ta mà! Xem ra bà phải đi gặp mới đựoc.
"Lâm Nhược Tịch,vừa rồi tỷ mới nói lung tung gì đấy?” Quý Tinh nhìnnàng, nói như vậy sẽ làm tổn thuơng đến lòng tự tôn của hắn, nàng nhúnvai một cái, “Không phải muội muốn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-nong-tinh-thieu-quan-giao/1826890/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.