Sau khi Thượng Quan Mân và Nam Cung Hạo đi không bao lâu, Quý Tinh không nhịn được mà nằm úp người trên giường, cười điên cuồng, “Ha ha….Ha ha…” Nàng cười đau cả bụng, mặt đen của Nam Cung Hi nhìn nàng, hả hê thật sao?
"Vì để bồi thường ta, tối nay, ngươi ngủ trên đất, ta ngủ trên giường." Nghe vậy, Quý Tinh ngưng cười, nghiêng mặt nhìn hắn, "Có quan hệ gì với ta, thật sự là ta không biết phụ thân, mẫu thân ngươi ở bên ngoài." Thấy dáng vẻ nàng hùng hồn, Nam Cung Hi có chút tức giận rồi!
"Không được! Tối nay ngươi ngủ trên đất." Nếu không hắn nuốt không trôi cục tức kia, Quý Tinh híp mắt nhìn hắn, đây là đang tính sổ sao? “Được thôi, có bản lĩnh thì tới giành đi!” Nàng không tin không đánh lại hắn.
Nghe được giọng nói tự tin của nàng, chẳng lẽ nàng biết võ công? Nghĩ như vậy, Nam Cung Hi do dự, cũng không tiến đến. Nếu đánh không lại nàng, chẳng phải sẽ bị nàng giễu cợt sao? Không được! Nhất định không được! “Thôi, ta ngủ dưới đất.”
Quý Tinh nhìn Nam Cung Hi, rồi lại úp mặt vào gối, điên cuồng cười lần nữa, hắn, hắn là đang sợ nàng đi.
"Này, ngươi kiềm chế một chút cho ta.” Hôm nay, là ngày hắn mất hết mặt mũi, tất cả cái xấu đều bị nàng nhìn thấy hết, thật là thất sách mà.
“Ha…Được, được….Ha ha…” Đối với nàng, Nam Cung Hi đã im lặng triệt để rồi, cũng không thèm để ý thêm nữa, lấy nệm trải xuống đất, rồi tự kỷ nằm xuống.
Trong bóng tối, Quý Tinh nhìn bóng lưng của Nam Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-nong-tinh-thieu-quan-giao/147534/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.