Trời bên ngoài chỉ mới tờ mờ tối, nhưng cái nóng cũng không giảm đi là bao, Tư An đổ nước vào một cái chậu, để rửa mặt rửa chân, mới đem đi đổ múc thêm một chậu nước khác để Cố Ngôn rửa mặt.
Tư An vừa ra mở cổng, Tuyên thị cũng vừa từ nhà đánh xe bò tới, trên xe để không ít đồ, bên trong sọt còn có mấy cái túi gấm, túi thơm cho nữ nhân.
Tuyên thị:" Đi sớm một chút mới giành được vị trí đẹp để bán."
Tư An không đem gà nhốt vào chuồng, mà kêu Cố Ngôn khoá cổng lại cùng lên huyện.
Đường đi trong thôn rất xấu, hết lắc bên này lại tới bên khác, Tư An bị dằn vặt một canh giờ mới tới huyện, lúc bọn họ vừa tới trời cũng vừa sáng tỏ nhưng bên trong đã tấp nập người qua lại.
Tuyên thị đưa tay chỉ một góc ở bên trong:" Ta bày sạp ở đó, các ngươi bán đồ xong đến đó tìm ta."
Tư An nhảy xuống khỏi xe bò, đáp một câu mới đi vào bên trong.
Chợ huyện so với những gì Tư An nghĩ còn lớn hơn nhiều lắm, bên trong tấp nập người ra vào, muốn mua thứ gì cũng có, có những món Tư An còn chưa từng thấy qua, cô hết ngó bên này đến ngó bên khác, một tay nắm lấy tay Cố Ngôn.
Nếu để hắn lạc thì rất phiền, ở đây đông người qua lại, rất khó để tìm.
Tư An bắt đại một người đi đường để hỏi:" Đại ca cho ta hỏi một chút, ở đây tửu lầu lớn nhất đi hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ngoc-vay-ma-la-dai-tuong-quan/3000847/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.