Cố Ngôn trở về, Tư An thuật lại mọi chuyện còn nói có người đến tìm hắn, Cố Ngôn không biết nghĩ thứ gì liền trầm ngâm.
Tư An đứng dậy dũi eo, muốn đi tắm, Cố Ngôn mới lên tiếng.
- Ta sẽ không lấy ai khác, thê tử ta chỉ có mỗi nàng, hiện tại hay sau này đều là nàng.
Tư An tất nhiên biết Cố Ngôn sẽ không làm như vậy, nhưng nếu nói cô không sợ Cố Ngôn nghe lời nương mà lấy thêm thiếp là nói dối, lúc đó Tư An đúng thật có chút sợ hãi, hắn lúc trước là đại tướng quân, hiện tại là thái uý, biết bao nhiêu nữ nhân muốn tiếp cận, lúc trước bởi vì hắn ngốc, nên không nông hộ nào đồng ý gả nữ nhi trong nhà cho hắn, nhưng hiện tại đã khác, Cố Ngôn không ngốc còn có binh quyền trong tay, so với chức vị tể tướng bên cạnh hoàng thượng cũng ngang bằng, tuy Tư An là người phụ nữ hiện đại có thể hoà ly sống tốt một mình, nhưng bề ngoài là sống tốt nhưng trong lòng thì lại không tốt.
Sao có thể sống vui vẻ khi trong tim có một người? Mà người đó lại ở bên người khác.
Nhưng lời này của Cố Ngôn khiến tâm trạng Tư An thả lòng không ít.
Cố Ngôn ánh mắt đột nhiên lạnh xuống:" Tiền thị không còn là nương của ta, bà ta không cần ta, ta cũng sẽ không cần một người nương như vậy, người thân của ta hiện tại chỉ có một người duy nhất là nàng."
Nhắc đến Tư An, ánh mắt Cố Ngôn liền xuất hiện vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ngoc-vay-ma-la-dai-tuong-quan/3000716/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.