Dạo gần đây Tư An thường xuyên đau bụng, nên Cố Ngôn cũng không muốn rời xa Tư An quá lâu, sức khoẻ gần đây của Tư An rất kém, huống hồ mỗi ngày đều bận rộn, hết làm mứt sơn tra thì là nhưỡng rượu, còn có siro, mỗi ngày đều bận đến tối mặt, Cố Ngôn tuy có phụ giúp nhưng có rất nhiều việc vẫn không biết làm.
Lúc trước Cố Ngôn có viết thư cho người tìm hạt giống nho tím ở phía Đông Bắc, hiện tại đã tìm được rồi.
Cố Ngôn mỗi ngày nếu không ở bên kia phụ giúp thì chính là ở bên ngoài ruộng, đất ruộng không trồng sẽ đóng thuế rất cao, nên hai người quyết định trồng dưa chuột, cà chua còn có dưa leo, hạt giống nho hiện tại vẫn chưa gấp mà gieo trồng, khi nào xây nhà xong, sẽ gieo hạt, hiện tại Tư An lấy nho trong không gian để nhưỡng rượu trước, nhưỡng rượu ít nhất cũng ba bốn tháng mới có thể lấy ra dùng, rượu càng nhưỡng lâu lại càng ngon, đến lúc đó phỏng chừng hạt nho cũng đã gieo rồi có khi cây nho cũng đã có quả.
Liêu Thần không đi theo Cố Ngôn là vì y được thái uý giao nhiệm vụ phải bảo vệ phu nhân.
Cố Ngôn đi trong nhà chỉ còn hai nữ nhân, huống hồ nhà bọn họ vẫn đang xây dang dở, cần một nam nhân qua nhìn ngó, buổi tối cũng phải đi qua đi lại hai nhà, thôn bọn họ không có đạo tặc nhưng thôn bên cạnh có không ít, mỗi tối đều lang thang ở mấy thôn xung quanh để ăn trộm, chỉ cần đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-ngoc-vay-ma-la-dai-tuong-quan/3000707/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.