Editor: Tiểu Lăng
“A…., Là tháng giêng sao, ngươi còn lớn hơn ta, ta gọi ngươi là Hồng Hạnh tỷ tỷ nha.” Một giây trước Mộc Mộc vẫn thấy có chút mất mác, sao lại vẫn lớn hơn nàng chứ, ở hiện đại nàng là bé nhất, vẫn luôn là người khác chăm sóc nàng, nàng luôn muốn được là tỷ tỷ của người khác một lần, chăm sóc người khác, nhưng mà nghĩ lại, không nhất định phải là tỷ tỷ mới có thể chăm sóc người khác, hiện tại nàng là tiểu thư của Hồng Hạnh, nàng chăm sóc nàng ấy cũng là chuyện đương nhiên, nghĩ đến đã thấy buông được rồi.
“Tiểu thư, không được, chủ tớ khác biệt.” Hồng Hạnh sửng sốt, nàng không nghĩ rằng nàng lại gặp một người chủ tốt như vậy, không nói đến việc dễ hầu hạ, lại còn không hề có chút tính tình đại tiểu thư nào.
“Ai nha, cái gì mà chủ tớ khác biệt chứ, tất cả mọi người đều là người, là người thì đều ngang hàng, cho nên không được nói như vậy, còn lặp lại lần nữa ta sẽ tức giận, còn nữa, đừng gọi ta là ‘Tiểu thư’, tỷ gọi ta là Mộc Mộc hoặc Đào Đào cũng được, gọi tiểu thư khiến ta không quen.” Mộc Mộc nói xong thở mạnh một cái, dáng vẻ kia đáng yêu đến cực điểm.
Những ảnh vệ đang ở gần đó nghe thấy câu nói này cũng cảm động đến chết, tuy Vương gia luôn đối xử tốt với bọn hắn, nhưng bọn hắn vẫn bị một câu nói của Mộc Mộc cảm thấy uất ức. Dù sao bọn hắn cũng là những cô nhi không cha không mẹ, cuộc sống trước kia cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-lanh-lung-the-tu-dang-yeu/9413/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.