Editor: Voicoi08
Sáng sớm, gió nhẹ nhàng thổi lướt qua sườn núi tràn đầy sức sống, rừng cây, nhảy nhót trong sơn cốc vắng vẻ, khiến những nhánh cỏ xanh nhạt nhẹ nhàng rung động, những giọt sương trong suốt từng giọt, từng giọt nhẹ nhàng chảy xuống mặt đất, những con chim nhỏ sớm cố gắng kiếm ăn trên mặt cỏ, u cốc có vẻ vô cùng yên tĩnh.
Tuy rằng Mộc Mộc mới ở đây vài ngày, nhưng nàng rất thích phong cảnh nơi đây, còn cả lão nhân đối xử với nàng rất tốt, tất cả đều khiến nàng có chút luyến tiếc không muốn rời đi.
Trước kia đều là nhà cao tầng, ngay cả một chút phong cảnh trong khu nhà cũng là nhân tạo, hoàn toàn mất đi sự thú vị của hệ nguyên sinh thái.
“Được rồi, cũng không còn sớm, các ngươi lên đường sớm đi, xú tiểu tử, ngươi phải chăm sóc nha đầu này thật tốt cho ta.” Lão đầu cũng không thích nhìn sự buồn bã khi ly biệt, nhanh chóng thúc giục bọn họ đi, không phải là rời đi thôi sao, không cẩn phải làm giống như sinh ly tử biệt.
“Lão đầu, ta sẽ nhớ ngươi, nhưng ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ nhanh chóng phát tài, sau đó đón ngươi đến hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc.” Mộc Đào Đào ôm chặt lấy lão đầu, nghẹn ngào nói, lão đầu cũng giống như gia gia của nàng, sau này nhất định nàng sẽ hiếu thuận với ông thật tốt, tuy rằng nàng không biết nàng có thể trở về hay không.
“Xú nha đầu, ngươi chỉ biết nói ngọt dỗ ta vui vẻ thôi. Đến cầm lấy, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-lanh-lung-the-tu-dang-yeu/3186575/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.