Yến thọ của Hoàng thượng được tổ chức tại ngự hoa viên, còn náo nhiệt hơn cả tưởng tượng.
Điều khiến ta mất hứng là Tiêu Diễn không nói chuyện với ta, lại đứng ở thủy tạ trò chuyện vui vẻ với Tô Nguyệt Khê.
Có lẽ thấy sắc mặt ta không tốt, Thái hậu ra lệnh cho ma ma bên cạnh gọi ta đến.
Thái hậu ban cho ta một miếng bánh hoa sen.
Bánh hoa sen mùa đông là món ăn của riêng Thái hậu.
"Thái hậu lão tổ tông, ta có thể ăn thêm một miếng nữa không?"
Ta nhìn hai miếng bánh hoa sen còn lại trên đĩa, muốn ăn thêm một miếng.
Hoàng hậu nhìn ta với ánh mắt không hài lòng: "Sao ngươi lại tham ăn như vậy?"
Ta thầm trợn trắng mắt, làm ra vẻ khuê nữ đoan trang: "Hồi bẩm Hoàng hậu, thứ mình thích thì chẳng phải nên tranh thủ sao?"
Hơn nữa trong này có hai miếng, ta xin thêm một miếng cũng không quá đáng!
Thái hậu khẽ cười, ra hiệu cho ma ma đưa hết bánh hoa sen cho ta.
Ta tạ ơn Thái hậu, ăn một miếng, gói miếng còn lại bằng khăn tay.
"Chi Chi gói một miếng, là để dành về Đoan Vương phủ rồi ăn sao?" Thái hậu lão tổ tông vẫn thích trêu chọc ta.
Ta đứng dậy, ghé vào tai lão tổ tông, thì thầm: "Tiêu Diễn giận con lắm, con muốn lấy miếng bánh hoa sen cuối cùng này, do lão tổ tông ngài ban riêng cho con để dỗ hắn."
Thái hậu cười đến cong cả mắt, bà khẽ nói với ta: "Hóa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-lai-muon-danh-lon/3443766/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.