9.
Trên đường về phủ, ta bất ngờ bị tập kích.
Ta không hiểu! Từ nhỏ tới lớn, ta từng thấy thích khách đuổi gi.et phụ thân ta, đuổi gi.et Tiêu Diễn, nào đã từng đuổi gi.et ta?
“Hoàng thẩm thẩm, hoàng thẩm thẩm cứu cháu với…”
Rõ rồi, thích khách đuổi gi.et tên nhóc này.
Ngọa Tuyết nhanh tay nhanh mắt, tung bột phấn rải đầy trong không khí.
Xem ra, Chung Ly Tiêu thực sự nhất kiến chung tình với Ngọa Tuyết nhà ta nha!
Nếu không, loại người bủn xỉn keo kiệt như hắn sao lại hào phóng cho Ngọa Tuyết nhiều bột phấn bí mật phòng thân như vậy? Lại còn đủ màu sắc.
Ta cõng Tiêu Hoài Triệt cùng Ngọa Tuyết trốn thoát.
Đến tận canh bốn, bọn ta mới trở về tới Đoan Vương phủ. Cả đám đều nhếch nhác, tóc tai bù xù.
Tiêu Diễn ra ngoài tìm ta đã lâu cũng chạy về, còn dẫn theo Tiêu Trác.
Lúc nhìn thấy ta, mặt Tiêu Diễn xụ ra trông còn lạnh hơn cả vua mặt lạnh Tiêu Trác bên cạnh.
“Chi Chi, ngươi bị Tiệt Nhi liên lụy rồi!’
Tiêu Trác bế TIêu Hoài Triệt đang ngủ say lên, ánh mắt thoáng hiện vẻ hối lỗi.
“Trác ca ca nói gì vậy, nếu Triệt Nhi có chuyện gì, Dung tỷ tỷ sẽ đau lòng ch.et mất.”
Ta mím môi, nhỏ giọng nói: “Chỉ không hiểu sao những tên thích khách đó lại buông ta một đại mỹ nhân như ta, ngược lại lại vung đao về phía một đứa trẻ.”
Tiêu Trác cười nói: “Có một số việc, không biết thì càng tốt.”
“Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-lai-muon-danh-lon/3443759/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.