Editor: mèomỡ
Cầu Mộ Quân vừa sợ vừa hoài nghi nhìn hắn, hắn tắt đèn nhắm hai mắt lại.
Nàng ngồi ở bên giường nhìn hắn một lúc lâu, mới thử vạch một góc chăn nằm xuống.
Đoàn Chính Trung cười trộm trong lòng.
Thật ra còn muốn trêu nàng thêm chút nữa, nhưng...... Loại khiêu khích ở trên giường này không nên làm nhiều, hắn càng ngày càng không có tin tưởng mình có thể làm Liễu Hạ Huệ.
Đến nửa đêm, hắn lại một lần nữa bị bừng tỉnh.
Thân thể mềm mại bên cạnh dán chặt lấy hắn.
Không phải sợ hắn muốn chết sao, sao vừa đến buổi tối liền dán chặt lấy hắn mà ngủ? Nàng sợ lạnh như vậy, là do chăn quá mỏng sao?
Trong lòng suy nghĩ ngày mai sai người đổi chăn dày hơn, nhưng lại có chút luyến tiếc.
Nàng ấm áp, hẳn là sẽ không lại gần hắn nữa......
Sáng sớm tỉnh lại, mở mắt ra nàng vẫn ngủ ở bên cạnh hắn.
Mặt áp vào vai hắn, sợi tóc dán vào mặt hắn, thực mềm, thực mượt.
Loại cảm giác này, tốt lắm...... Làm cho hắn cũng không nỡ rời giường.
Nằm như vậy thêm một lúc, đến khi hắn chuẩn bị rời giường, nàng mới có chút động tĩnh.
Hắn có chút sốt ruột, nhắm mắt lại.
Vì thế, nàng cọ xát trên người hắn một chút rồi ngẩng đầu, sau đó run mạnh lên.
Hắn thử tưởng tượng bộ dáng lúc này của nàng, nhất định rất buồn cười. Đáng tiếc, hắn không dám mở mắt ra.
Nàng chậm rãi dịch sang bên kia, từ từ dịch dịch, xác định đã cách hắn đủ xa mới ngừng lại.
Hắn nghe được rõ ràng tiếng nàng thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526159/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.