Editor: mèomỡ
Cầu Mộ Quân nghĩ nghĩ, nói:“Đưa ta đi gặp nàng.”
Linh Lan cũng không bị trói, chỉ nhốt tại một gian sương phòng đơn giản, liên tục nhốt hơn nửa tháng.
Lúc Cầu Mộ Quân vào cửa, nàng đang lấy bút chậm rãi viết cái gì, dường như đang luyện chữ. Thấy nàng đến, ngẩng đầu lên.
Cầu Mộ Quân đi vào trong phòng, ngồi xuống trước mặt nàng, nhìn chữ của nàng, nói:“Ta đã cho người đi thăm dò về chuyện của ngươi trước lúc ngươi vào Đoàn phủ, ngươi là muội muội của Tiểu Nhụy, Tiểu Lôi, phải không?”
“Đúng.”
“Vào Đoàn phủ, là vì tỷ tỷ ngươi chết ở Đoàn phủ, cho nên mới đến điều tra rõ chân tướng phải không?”
“Đúng.” Tiểu Lôi lại đáp, buông bút xuống.
“Ngươi tra ra nguyên nhân tỷ tỷ chết chưa?”
“Ta không tra được, cũng mặc kệ là nguyên nhân, nhất định là Đoàn Chính Trung làm hại, chỉ cần hắn chết thì tốt rồi!” Cảm xúc của nàng đột nhiên có chút dao động, lại coi như bình tĩnh.
“Sao ngươi lại khẳng định là Đoàn Chính Trung làm hại?” Cầu Mộ Quân hỏi.
“Hắn không phải người tốt, tỷ tỷ của ta chết trong phủ của hắn, sao có thể không liên quan đến hắn?”
Cầu Mộ Quân nhìn nàng một lát, nói:“Ở trong phòng này mấy ngày nay, ngươi cũng bình tĩnh mấy ngày nay, ngươi có nghĩ tới nếu tỷ tỷ ngươi không phải Đoàn Chính Trung hại chết thì sao? Nếu Đoàn phủ xử tử ngươi thì sao? Nếu ngươi chết, gặp lại tỷ tỷ ngươi dưới kia, ngươi nói như thế nào?”
“Ngươi......” Tiểu Lôi nói nói:“Dù sao Đoàn Chính Trung đáng chết!”
“Ngươi không phải trời, cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526140/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.