Editor: mèomỡ
Thích Vi nhìn nhìn, cầm lấy một cái bình nói:“Chính là lọ thuốc này, uống vào có thể giả chết.”
“Vậy giả chết rồi làm thế nào để tỉnh lại?” Cầu Mộ Quân hỏi.
Thích Vi lại cầm lấy một cái bình bên cạnh, nói: “Bình này là thuốc giải, sau ba ngày mới có hiệu quả.”
Cầu Mộ Quân cầm hai bình thuốc, vui vẻ nói:“Cám ơn muội, Vi Vi!”
Thích Vi cúi đầu nhỏ giọng nói: “Là do muội làm hắn bị thương.”
Cầu Mộ Quân nhìn nàng một chút, hỏi:“Vi Vi, có thể giúp tỷ một việc không?”
“Được, tỷ nói đi.”
“Giúp tỷ tìm một thi thể.”
Hai người ra khỏi Lan Cầm phường, đến trước cửa Đòan phủ, Cầu Mộ Quân nói:“Đúng rồi, Vi Vi, về sau nếu muội muốn tìm tỷ, hãy thả bồ câu đưa tin đến thư phòng Đoàn phủ, không cần viết gì cả, tỷ nhìn thấy sẽ biết. Sau đó đến nhã gian chữ Thiên thứ hai quán trà Thấm Nhã, mở cơ quan trong ngăn kéo ra, đến bí thất, tỷ sẽ vào trong đó tìm muội.”
“Được, muội nhớ rồi.” Thích Vi nói:“Muội ở ngõ nhỏ thành nam, cùng mẹ và đại tẩu.”
Nói xong, Thích Vi rời đi, Cầu Mộ Quân vào Đoàn phủ.
Đi vào phòng, Cầu Mộ Quân nhìn bình thuốc chần chờ một chút, mới hạ quyết tâm cho Đoàn Chính Trung uống.
Đợi một lát, đi dò hơi thở của hắn, quả nhiên không còn thở.
Nghe tim, cũng không còn tiếng tim đập.
Tuy rằng biết là giả, nhưng hắn ở trong trạng thái như vậy vẫn làm cho nàng hoảng sợ.
Dập xong lửa trong viện, bọn hạ nhân rốt cục có thể yên tâm đi nghỉ ngơi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526137/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.