Editor: mèomỡ
Giữa trưa sau mấy hôm hắn đi, nàng lén cầm quần áo hắn đến thư phòng, đặt ở trên ghế hắn thường ngồi, còn mình ngồi bên cạnh đọc sách.
Nàng nhớ rõ, lần đầu tiên nàng thấy hắn cười là ở nơi này. Nàng ở trong này len lén tìm cơ quan, sau đó đến được thanh trì nhìn hắn tắm rửa. Cũng ở nơi này nàng mượn cớ đọc sách trộm nhìn hắn, đúng rồi, ở nơi này hắn còn lừa mất bốn mươi lượng bạc của nàng. Mặt đỏ ửng, trong lòng mắng hắn keo kiệt, lại nhịn không được cười thẹn thùng.
Không biết bây giờ hắn đang làm gì? Có phải cũng đang lén nhớ nàng giống như nàng nhớ hắn hay không?
Nàng nhẹ nhàng vuốt ve quần áo hắn, cúi đầu cười ngọt ngào.
Bên tai lại vang lên tiếng “Ong ong”, nàng còn tưởng rằng mình bị ù tai, quay đầu, không ngờ lại thấy được một con ong từ ngoài cửa sổ bay vào.
Con ong kia xoay vài vòng phía trên thư án, rồi ngừng lại, đậu trên thư án.
Thấy con ong kia vẫn không bay đi, nàng liền nhớ tới con ong của hắn.
Có phải, con ong này không phải ong bình thường, mà để truyền tin cho hắn hay không?
Nhưng hắn không ở đây, có thể làm chậm trễ chuyện quan trọng của hắn không?
Nàng mở ngăn kéo, lấy thấu kính, đặt ở trên người con ong.
Nàng xem trước, chờ hắn về lại nói cho hắn, miễn cho con ong chờ không được mà bay đi.
Lần này, hai cánh ong đều viết chữ. Cầu Mộ Quân nhìn thấy một bên viết “Hồi kinh phục tang” Một bên viết “Nhị hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526127/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.