Editor: mèomỡ
Lấy tính tình của Thích Vi, biết Thích Ngọc Lâm xin Hoàng thượng ép hôn, lại nghĩ đến Đoàn Chính Trung vì đối nghịch với Thích gia mà đón nàng về Đoàn phủ, hẳn nàng ấy sẽ cảm thấy hổ thẹn, cảm thấy có lỗi với nàng.
Nhưng sự thật, không phải như thế, sự thật là nàng lừa nàng ấy.
Chờ mãi, chỉ ngồi không gọi trà nàng cũng hơi ngượng, đột nhiên trước mắt sáng ngời, thấy Thích Vi thất hồn lạc phách đang lên lầu.
Nàng lập tức phản ứng lại, đứng lên gọi:“Vi Vi!”
Thích Vi ngẩng đầu, thấy nàng sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên chạy xuống lầu.
“Vi Vi --” Cầu Mộ Quân vội vàng đứng dậy đuổi theo xuống lầu.
Thích Vi lập tức chạy vào ngõ nhỏ bên cạnh quán trà, Cầu Mộ Quân vội vàng đuổi theo.
Không ngờ khi vào ngõ nhỏ lại không nhìn thấy bóng dáng Thích Vi, nàng ấy biết võ công, nếu muốn chạy, đương nhiên Cầu Mộ Quân không đuổi kịp.
“Vi Vi, Vi Vi!”
Kêu vài lần, không người trả lời, Cầu Mộ Quân trước sau tìm vài lần, cũng không thấy Thích Vi. Hình như nàng ấy đã đi xa.
Nhìn ngõ nhỏ trống rỗng, Cầu Mộ Quân cô đơn đứng tại chỗ. Vì sao nàng lại chạy?
Đứng ở ngõ nhỏ một lát, xác định Thích Vi thực sự đã đi mất, nàng mới xoay người trở về, quyết định về Đoàn phủ trước.
“Ở đây làm cái gì?” Giọng nói quen thuộc truyền đến, nàng quay đầu, nhưng lại thấy Đoàn Chính Trung.
“Sao chàng lại ở đây?” Nàng giật mình hỏi.
“Có việc.” Đoàn Chính Trung trả lời.
Nghĩ tới, nàng vội hỏi: “Chàng có gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526105/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.