Editor: mèomỡ
Nàng đánh hắn vài cái, chu miệng nói:“Ta không để ý tới chàng nữa!”
Hắn thản nhiên cười, nói:“Chờ một chút.”
Là sao? Chờ một chút thì tốt rồi sao? Chờ một chút......
Nàng ở trong lòng lặp lại lời hắn.
Nàng nghĩ hắn bị thương nàng có thể chăm sóc hắn, có thể mỗi ngày bón thuốc cho hắn. Khi hắn đói bụng nàng có thể làm đồ ăn cho hắn. Quần áo, giày của hắn đều do nàng chuẩn bị. Nếu trời lạnh, trước khi hắn ngủ nàng có thể ủ ấm chăn cho hắn. Nàng cũng nghĩ bọn họ có thể có vài đứa con, con trai hoặc con gái, giống hắn hoặc giống nàng. Như vậy mỗi ngày trôi qua bọn họ đều vô cùng vui vẻ, cuộc sống cứ như vậy đến khi bạc đầu.
Chỉ cần nghĩ đến những điều này, chỉ sợ nằm mơ nàng đều có thể cười tỉnh.
Thấy nàng nãy giờ không nói gì, hắn hỏi:“Thật sự không để ý đến ta à?”
Nàng trả lời:“Đúng vậy, không để ý tới chàng.” Đột nhiên lại hỏi:“ Liễu Vấn Bạch có đến không?” Bị hắn nhìn thấy bộ dáng bây giờ của bọn họ, nàng mắc cỡ muốn chết được.
Hắn trấn an nói:“Hắn không dám.”
“Vậy nhỡ hắn đến đây thì sao?”
Hắn nói:“Nếu hắn dám nhìn nàng, ta khiến cho hắn không nhìn được nữa.”
“Xấu xa.” Nàng cười nói.
Ngày hôm sau, đã tìm được hung thủ sát hại vương tử Đột Quyết. Hình bộ cùng đại điện bên Đột Quyết thẩm tra hai tùy tùng kia, rốt cục tìm ra lời nói thật.
Thì ra, tối hôm đó, vương tử Đột Quyết thấy một nữ tử rất có tư sắc ở đầu đường nên tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526096/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.