Editor: Mèo mỡ
Đèn lồng kia chậm rãi hạ xuống giữa đóa hoa, nữ tử đang múa trong đóa hoa sen đột nhiên bay lên, chân rời khỏi hoa sen, bay về phía đèn lồng như trăng tròn đang ở giữa không trung.
Bốn phía tiếng hoan hô như sấm dậy, mọi người vỗ tay kêu lên:“Hằng Nga bôn nguyệt! Hằng Nga bôn nguyệt!” (Hằng Nga bay lên mặt trăng) (1)
Cầu Mộ Quân cũng nhìn không chớp mắt cảnh tượng tuyệt đẹp này, lộ ra ánh mắt vui sướng.
Trong trời đêm, ở hai bên gian lầu chăng một sợi dây mảnh không dễ nhìn. Nữ tử bay đến không trung, tung dải lụa, đứng trước đèn lồng, kéo đèn lồng bay về phía quán rượu.
Đến khi nữ tử như Hằng Nga kia bay tới phía nàng, nàng mới giật mình bừng tỉnh, ngạc nhiên nhìn về phía Thích Ngọc Lâm.
Thích Ngọc Lâm chỉ cười nhìn nàng.
Tất cả là hắn làm, chuẩn bị cho nàng sao!
Cầu Mộ Quân quay đầu lại, nàng kia đã bay đến trước mặt nàng.
Chỉ thấy nàng kia vươn tay đưa một chiếc bánh Trung vừa tròn vừa lớn cho nàng.
Cầu Mộ Quân nhìn Thích Ngọc Lâm bên cạnh, ánh mắt hắn ý bảo nàng nhận bánh Trung thu.
Thích Ngọc Lâm nói:“Mở ra nhìn xem.”
Cầu Mộ Quân nhìn hắn, chậm rãi tách bánh Trung thu kia ra, lộ ra một tờ giấy.
Rút tờ giấy trong bánh Trung thu, mở ra nhìn, đúng là bảy chữ: “Chấp tử tay, cùng tử giai lão”. (Nắm tay nhau cho tới bạc đầu)
Có một thiếu niên hơn mười tuổi lẻn đến bên cạnh nàng, thò đầu vào nhìn, thì thầm:“Chấp tử tay, cùng tử giai lão.” Sao đó bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526090/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.