Editor: mèomỡ
Thật ra, còn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi hắn, vì sao hắn vào cung, vì sao lại làm thái giám giả, vì sao giả dạng làm người xấu, đối xử với nàng không tốt như vậy, nhà hắn bị làm sao, còn có cha mẹ huynh đệ, trước đây sống như thế nào......
Nhưng mà nàng biết, có lẽ hắn cũng muốn ở bên nàng nàng tán gẫu những chuyện đó nhưng hắn sẽ không làm vậy, bởi vì hắn không muốn để cho nàng biết nhiều chuyện, không muốn để nàng đi vào nguy hiểm.
Vậy nàng sẽ coi như không biết, nàng chỉ cần biết hắn an toàn, vậy là tốt rồi.
“Không yên lòng sao, suy nghĩ gì vậy?” Uống xong một ngụm thuốc cuối cùng, hắn hỏi.
Nàng cười khẽ, “Nhớ chàng.”
“Nhớ ta vì sao không lại đây?”
Nàng cúi đầu cười, buông bát, ngồi lại gần thêm một chút, đưa đôi môi đỏ mọng đến bên miệng hắn.
Vì thế hắn liền hôn lên, không khách khí mà ăn nàng.
Liễu Vấn Bạch giống như rình ở bên cạnh, đúng lúc lại chạy tới nói:“Ai, các ngươi...... Muốn ta phải nói gì đây? Rốt cục ta cũng biết vì sao lại gọi là ‘củi khô lửa bốc’ rồi, rảnh ra một chút đã tranh thủ.”
Hai người tách ra, Đoàn Chính Trung “mắt hiện lên ánh sáng nguy hiểm” nhìn hắn, Cầu Mộ Quân cúi đầu ngồi ở bên giường.
Liễu Vấn Bạch còn nói thêm:“Ta phải nhắc nhở một câu: Trung Trung ca, tiễn khách. “Rừng xanh còn đó, sợ gì không có củi đun”, dưỡng thương cho tốt, đến lúc đó ta chuẩn bị cho ngươi mấy căn ngưu tiên tốt nhất, cam đoan khiến các ngươi sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526088/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.