Editor: mèomỡ
Đoàn Chính Trung đầu cũng không thèm nâng nói:“Cầu tiểu thư có ý gì? Bản tổng quản ta sao có thể xảy ra chuyện?”
“Chính Trung...... Ngươi......”
Cầu Mộ Quân nói không ra lời, Đoàn Chính Trung ngẩng đầu nói:“Cầu tiểu thư đột nhiên đến tìm bản tổng quản ta như vậy, là có chuyện gì yêu cầu bản tổng quản sao?”
“Ta......” Cầu Mộ Quân thấp giọng nói:“Chúng ta đi vào nhà được không? Ta thật sự......”
Đoàn Chính Trung ngẩng đầu nhìn nàng nửa ngày, nói:“Cầu tiểu thư có gì muốn nói thì nói thẳng.”
Cầu Mộ Quân nhìn hắn, đột nhiên cúi người kéo quần áo hắn.
“Ngươi làm cái gì đấy!” Đoàn Chính Trung mới mở miệng, thị vệ phía sau hắn đã lấy đao chắn trước người Cầu Mộ Quân. Cầu Mộ Quân vẫn kéo vạt áo hắn sang hai bên, đưa tay cho vào ngực hắn. Đến tận lúc hạ nhân phía sau kéo nàng ra, nàng vẫn cứ kéo quần áo hắn không buông tay.
Đoàn Chính Trung chỉnh quần áo, không vui nói:“Cầu tiểu thư có chuyện gì, bản tổng quản không có ý định lại lấy ngươi.”
Cầu Mộ Quân kinh ngạc nhìn hắn. Không bị thương, thật sự không bị thương.
Làm sao có thể...... Hắn rõ ràng bị đâm một đao!
Nếu không phải hắn, vậy người kia là ai? Là ai thay nàng chắn một đao?
Là Đoàn Chính Trung, nàng chắc chắn đó là Đoàn Chính Trung, sao lại không phải, làm sao có thể không phải?
Nàng lại nhìn về phía Đoàn Chính Trung, hỏi:“Ngươi hôm qua, có đi qua...... Nhà ta không?”
Đoàn Chính Trung nhìn nàng trong chốc lát, nói:“Không có. Cầu tiểu thư, ngươi cảm thấy bản tổng quản vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526084/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.