Editor: mèomỡ
Liễu Vấn Bạch ở phía sau nàng nói:“Ta còn biết vì sao hắn bỏ cô, cô muốn biết không?”
Cầu Mộ Quân ngừng lại. Đây là chuyện ngay cả nàng cũng không biết.
Liễu Vấn Bạch cười khanh khách đi tới nói:“Cô đừng có thấy ta nhìn qua không cường tráng lắm, thật ra ở trên giường ta rất lợi hại đó. Trung Trung ca coi trọng ta có thể nhìn, có thể dùng, mới sủng ái, ngoan ngoãn phục tùng ta.”
Cầu Mộ Quân khó hiểu nhìn hắn.
‘Có thể nhìn, có thể dùng’ Là ý gì?
Liễu Vấn Bạch nói tiếp: “Trung Trung ca bỏ cô không vì lý do nào khác mà là vì cô là nữ nhân. Thật ra hắn càng thích bị nam nhân......” Hắn ý cười vị sâu xa, nói:“Cầu tiểu thư hẳn là biết, cái loại mùi vị dục tiên dục tử này có ai không thích đâu?”
“Ngươi...... Ngươi...... A” Cầu Mộ Quân sửng sốt nửa ngày, hét lên một tiếng, ôm lỗ tai chạy trối chết về phía Cầu phủ. Liễu Vấn Bạch ở phía sau ấn bụng cười đến sắp ngồi xổm đất. Mới chạy đến nửa đường, Cầu Mộ Quân đột nhiên nghĩ tới.
Nếu tên Liễu Vấn Bạch kia cùng Đoàn Chính Trung thực sự là quan hệ thân mật như hắn nói vậy Liễu Vấn Bạch nhất định biết chuyện Đoàn Chính Trung không phải thái giám. Cẩn thận như Đoàn Chính Trung sẽ để một con hát bình thường biết bí mật lớn như vậy sao?
Bây giờ có hai vấn đề:
Thứ nhất, lời Liễu Vấn Bạch có phải là thật hay không? Thứ hai, hắn thật sự chỉ con hát bình thường thôi sao?
Vấn đề đầu tiên, tuy rằng Đoàn Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526082/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.