*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đang lúc nàng tập trung vào tờ giấy kia, phía sau một cơn gió thổi qua. Cầu Mộ Quân còn không kịp quay đầu thì trước mắt đã tối sầm lại, ngã xuống.
Mơ mơ màng màng, có người ôm lấy nàng, sau đó nàng không biết gì nữa.
Lại mở mắt ra, trước mắt là Đoàn Chính Trung.
Nàng nhìn nhìn bốn phía, phát hiện đây đúng là bí thất dưới quán trà.
“Sao ta lại ở đây?” Nàng hỏi.
Đoàn Chính Trung nói:“Ta đưa nàng tới.”
Cầu Mộ Quân nhìn hắn, hỏi:“Chàng ở nhà ta đánh ta hôn mê?”
“Không phải, là dùng ngân châm có thuốc mê.” Đoàn Chính Trung nói.
“Nhưng ta cảm thấy......” Cầu Mộ Quân nghi ngờ nhìn hắn, nói:“Ta cảm giác người kia hình như không phải là chàng?”
“Vậy nàng cảm thấy là ai?” Đoàn Chính Trung hỏi.
Cầu Mộ Quân nhìn nhìn hắn, cuối cùng hỏi:“Vậy vì sao chàng đánh ngất ta?”
“Nàng nói xem?”
“Tờ giấy kia đâu?”
“Tờ giấy nào?”
“Nếu là chàng khiến ta hôn mê, chàng không thể nào không thấy tờ giấy đó được!” Cầu Mộ Quân nói.
“Có lẽ là rơi ở nhà nàng rồi.” Đoàn Chính Trung thản nhiên nói.
Cầu Mộ Quân trừng mắt nhìn hắn, tuy không tin lời hắn nhưng không thể nào phản bác. Hai người yên lặng, giống như đều chờ đối phương nói chuyện.
Đoàn Chính Trung không kiên nhẫn bằng nàng, nói:“Cho dù nàng lựa chọn Thích Ngọc Lâm, ta cũng sẽ không giết nàng.”
Cầu Mộ Quân không ngờ hắn lại nói câu này.
Nàng nổi giận nói:“Vậy nếu theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526080/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.