Editor: mèomỡ
Thích Vi là nữ tử hoạt bát thiện lương, không có tâm cơ gì, lần đầu gặp mặt lại coi Cầu Mộ Quân như tỷ muội tốt, có cái gì nói cái đó, làm cho nàng có chút áy náy.
Áy náy vì tất cả đều là kế hoạch của nàng, việc vừa rồi là nàng cố ý tạo ra một cuộc gặp gỡ bất ngờ, Thích Vi chính là công cụ bị nàng lợi dụng.
Khi nào thì nàng lại trở thành người như thế. Cầu Mộ Quân âm thầm quyết định, ngoại trừ lợi dụng Thích Vi tiếp cận Thích gia, tiếp cận những người khác, nàng nhất định không làm chuyện thương tổn đến nàng ấy.
“Mộ Quân tỷ tỷ, tỷ có biết vì sao muội uống trà ở đây không?” Thích Vi đột nhiên hỏi.
Cầu Mộ Quân nói:“Không phải muội nói trà nơi này rất ngon sao?”
“Đúng là vậy, nhưng mà muội đến nơi này uống là vì đợi buổi diễn ở đây mở màn. Muội thích nhất xem diễn xướng ở đây, có rất nhiều vở mới, không giống nơi khác, mỗi ngày đều là “Tinh trung đền nợ nước”, “Tần Hương Liên” gì gì đó, nhìn đến phát chán. Mộ Quân tỷ tỷ, không bằng tỷ cùng xem với muội đi!” Thích Vi nói.
Cầu Mộ Quân gật gật đầu nói:“Tốt, dù sao cũng lâu rồi tỷ rồi không nghe diễn xướng, trước kia cũng chỉ đi theo mẹ tỷ, bà chỉ thích xem mấy vở muội vừa nói, bắt tỷ xem cùng rất nhiều lần.”
“Ha ha!” Thích Vi cười nói:“Chúng ta uống trà xong phải xuống dưới kia giành chỗ!”
Trong chốc lát, hai người đến dưới lầu, ngồi ở hàng đầu, vị trí khác lục tục có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-quan-la-thai-giam-tong-quan/1526049/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.